Wednesday, March 2, 2011

Ước gì...

Ước gì mình có cái cửa thần kỳ của Doraemon, chỉ cần bước qua là gặp được SMAP đang ở Singapore
rindu Cái cảm giác năm ông đang ở cách mình khoảng tầm hơn 1,000 cây số thiệt là ...dễ bấn loạn gigitjari

Nghe đồn SMAP đang ở Singapore quay CM mới của Softbank ^^ (Ước gì --không dám nói lớn vì sợ sẽ thất vọng SxS quay năm ông đang ở đó, để mình được coi backstage ^^)

CM Gatsby mới của Kimura .... Ngất! T___T Qua đến giờ cứ ngồi coi hoài, cứ như bị khùng T__T thích cái mẹt ở khúc cuối nhìn muốn "cạp" cho một phát ngakakabis



Mấy cái hình quảng cáo sản phẩm mới của Nikon...Ngất tập 2! gigitjari

Photobucket

Nakai...anh làm cái trò gì ở Gyoten News hôm qua vậy blur tính ngất tập 3 nhưng tự trấn tĩnh mình, phải tỉnh táo để down show dzìa coi chớ ngakakabis

Photobucket

Tuesday, March 1, 2011

Cội rễ

Photobucket

Cười với mọi người
Khóc cùng họ
Tức giận với họ
Bị họ thu hút
Yêu đam mê
Yêu sâu sắc

Có lẽ, đó là cội rễ của tôi

Myojo Vol.27 (tháng 7, 1999)

Cội rễ

Khi còn nhỏ, mỗi năm vào mùa hè tôi thích đi cùng cha tôi đến Kasumigaura (một vùng gần Tokyo) và ông sẽ để tôi sống ở đó khoảng một tuần. Nơi đó giống như quê hương tôi, vì ông bà cố và ông bà nội tôi đều sống ở đó. Bây giờ tôi vẫn nghĩ mình thật may mắn khi có cơ hội được sống cùng họ.

Trong suốt tuần lễ đó tôi có thể làm tất cả mọi thứ mà một đứa trẻ thường thích làm như bắt côn trùng, bắt tôm ở sông, câu cá hay dẫn chó đi dạo…Xung quanh không có trẻ con, nên tôi thường chơi với ông cố và ông nội.

Tôi thường gọi ông cố là “Ông Tooru”. Có một điều về ông mà đến bây giờ tôi vẫn không tha thứ được là, ông thích cho đậu đỏ vào cơm và khi gặp tôi, đột nhiên ông lại bảo: “Con ăn món ngọt này đi!”…

Dù sao đi nữa thì thì sự khác biệt về tuổi tác và sức khỏe cũng khiến chúng tôi xa cách một chút, nên tôi thường chơi với ông nội hơn. Tết đến, ông nội thường chỉ lì xì tôi 500 yên, khiến năm nào tôi cũng shock, dù khi đó tôi chỉ là một đứa trẻ.

Ông rất yêu thiên nhiên và có khả năng đặc biệt là biến mọi thứ ông tìm thấy trong tự nhiên thành đồ chơi. Ông xúc động vì những điều nhỏ nhặt và có những cảm xúc mạnh mẽ.

Khi còn nhỏ, tôi luôn muốn cạnh tranh với ông trong bất kỳ trò chơi nào. Nếu ông đi câu cá sớm hơn tôi, tôi thật sự sẽ nổi giận với ông. Tôi nghĩ một số tính cách của tôi rất giống ông như tính khí bất thường, ghét bị thua, yêu thiên nhiên và phụ nữ…

Ông Tooru qua đời và năm ngoái ông nội cũng ra đi. Có những chuyện trong cuộc đời ông nội mà tôi không biết. Hình như trong quá khứ ông đã khiến người nào đó khóc vì một lý do nào đó. Nhưng xét về phương diện một người đàn ông thì tôi rất thích ông. Tôi cũng rất giống ông. Tôi nghĩ trong số họ hàng, người thân, tôi giống ông nhất.

Ông cố, ông nội, cha và tôi...cùng có chung một điểm: thích câu cá.

Tôi học nó từ cha, cha học từ ông, ông học từ ông cố. Tôi cũng muốn dạy cho con mình nhiều cách vui chơi. Tôi muốn để chúng trải nghiệm nhiều thứ, làm những việc chúng ưa thích để chúng có thể nở nụ cười ngây thơ trên môi.

Cha luôn bảo tôi: “Con có thể làm bất cứ điều gì con muốn, miễn là đừng làm phiền người khác.” Có lẽ tôi cũng sẽ nói như vậy với con mình. Nhưng dù sao đi nữa thì bản thân tôi bây giờ vẫn còn là đứa trẻ và có quá nhiều điều tôi muốn trải nghiệm.

Em trai tôi và tôi không ở gần nhau do khác biệt tuổi tác, nên tôi không có nhiều kỷ niệm chơi đùa cùng nó. Nhưng, đó cũng có thể là điều tốt vì không có nhiều cơ hội chơi chung khi còn nhỏ, bây giờ chúng tôi có thể cùng nhau vui đùa. Sau khi sống xa nhau một thời gian, những lần gặp lại đầu tiên giữa chúng tôi có chút gì đó ngượng ngùng. Nhưng có những lúc em tôi nói: “Chúng ta cùng đưa mẹ đi biển nhé!”

Điều duy nhất khiến tôi lo lắng là làm cho họ, hay những người xung quanh tôi, gặp rắc rối vì sự có mặt của tôi. Điều đó sẽ rất tệ hại.

Gần đây, tôi muốn thăm mộ của những người thân trong gia đình. Tôi có thể đi một mình, hay cùng với em trai tôi, hay mời cả cha mẹ. Tôi sẽ thăm tất cả. Mùa hè, trong thời gian nghỉ của tour, tôi muốn bỏ một ngày đi biển và làm chuyến viếng thăm ấy. Đó là lần đầu tiên tôi nghĩ đến việc tự mình đi thăm mộ. Thực tế là khi tôi còn nhỏ, chuyện đó rất phiền phức, nên tôi tự hỏi tại sao đột nhiên tôi lại muốn đến đó. Cảm giác đó có chút kỳ lạ.

Cười với mọi người
Khóc cùng họ
Tức giận với họ
Bị họ thu hút
Yêu đam mê
Yêu sâu sắc

Có lẽ, đó là cội rễ của tôi

Takuya
-------------------

Dịch cái này từ hôm qua, đến tối QC cái SanTaku 2004 thấy anh câu cá thật hay, câu liền tù tì, hết con này đến con khác. Anh còn tuyên bố là anh rất hiểu các con sông. Anh lại còn dựng lều, đốt lửa, làm cá, nấu ăn, cái nào cũng thành thạo, làm Sanma-san ngồi dòm mắt tròn mắt dẹt xD Sanma-san nói phụ nữ mà thấy mấy cái sự khéo léo này của anh, không "đổ" mới lạ siul Mình cũng là phụ nữ, nên mình đổ rầm rầm gigil Tự hỏi không biết nên chọn anh là người yêu lý tưởng, người cha lý tưởng (blur), người chồng lý tưởng, hay người anh lý tưởng. Chỉ biết là đi đâu mà có người nào đó giống Kimura bên cạnh thì không phải lo gì hết malu Vì nếu gặp nạn thì anh sẽ không bao giờ bỏ cuộc, không bao giờ bỏ rơi mình, lại còn biết giúp cho cả hai không bị chết đói angel

Mà đọc bài này xong tự nhiên tưởng tượng ra là ông của anh chắc cũng rất là bảnh đó he jelir Vậy nên sự tinh tế, tính hiếu thắng của Kimura cũng được thừa hưởng từ ông, chứ không phải tự nhiên mà có đâu he. Nhưng không biết sự hiếu thắng, ghét bị thua của ông anh đến đâu, chứ anh thì khỏi nói rồi xD Mỗi lần mà thua là mặt ổng đen hơn cục than gigitjariCái tính ghét thua của ổng nhiều người biết đến nỗi mà người làm tóc cho ổng còn nói: "Lâu lâu thua một lần cũng không sao đâu" ngakakabis Sanma-san thì lúc nào cũng nói ổng làm gì cũng nghiêm túc, lúc nào cũng muốn thắng xD Mà khi Sanma-san nói vậy, Nakai lại bênh vực Kimura: "Nhờ cái tính đó mà cậu ấy mới được như hôm nay." jelir

Tính ổng cái gì cũng thắng thua, nên khi thắng thì nhìn ổng mình cũng thấy vui lây jelir Ổng có thể rất vui vì những chuyện ổng làm tốt, làm hay, dù có khi những chuyện đó rất nhỏ nhặt. Oẳn tù xì để coi ai đi trước, ổng thắng, ổng cũng vui quá trời quá đất. Hay lúc ổng làm động tác nhà binh đạt điểm tốt trong show Pittanko kankan, ổng cũng vui như thể mới làm được chuyện gì đó rất lớn. Lúc coi show đến đoạn đó, tự nhiên thấy ổng cool quá trời quá đất xD Hiểu hiểu được tại sao mọi người hay nói ổng cool theo kiểu đó, vì bất kỳ chuyện ổng cũng nghiêm túc, làm thật tốt rồi đến lúc thành công, ổng lại thể hiện sự thỏa mãn mà không giấu giếm (hok hiểu mình muốn nói gì luôn ngakakabis)

Còn lúc ổng câu được câu cá, Sanma-san nói ổng là: "Có một con cá, mà vẻ mặt như thể chuyện đó là vấn đề sống chết không bằng!" ngakakabis Túm lại là mình rất khoái coi Sanma-san xỉ Kimura ngakakabis vì hầu như không có ai dám xỉ ổng, mà Sanma-san xỉ ổng thì ổng chỉ cười, rồi phản đối yếu ớt chớ đâu dám làm gì Sanma-san ngakakabis

Mà thích show SanTaku quá đi, Sanma-san với Kimura thiệt là hài hước, tự nhiên, xỉ vả nhau, cà khịa nhau, coi mà cười suốt từ đầu đến cuối XD

Sunday, February 27, 2011

Desperado

Bài hát nghe nhiều nhất trong 24 tiếng đồng hồ qua ^^



Mỗi lần nghe bài này lại nhớ Teppei - một trong những nhân vật để lại trong lòng mình nhiều thương cảm nhất. Manpyo Teppei là nhân vật mình yêu nhất trong số các nhân vật của Kimura. Mỗi khi nghe Desperado, lại nhớ cái dáng mảnh khảnh, nét mặt khắc khổ, hầu như không thấy nụ cười trên môi của Teppei. Có lẽ hôm nào đó sẽ xem lại phim này, dù nó đã lấy đi của mình không biết bao nhiêu là nước mắt gigil

Desperado cũng là bài hát ưa thích của Kimura. Coi mấy cái SanTaku, hình như lần nào ổng cũng mở bài này. Đôi lúc chợt nghĩ chắc do ổng đề nghị đưa bài này vô làm insert song của Karei Naru Ichizoku jelir

Nói thiệt là, trước Karei Naru, mình cũng xem một số phim của Kimura. Thích thì có thích, nhưng hình như chỉ bị chính thức đánh gục khi gặp Teppei malu


Thursday, February 24, 2011

Dễ thương ^^

Nhìn tấm hình này mà mình cười hoài xD

Photobucket

Tấm hình này do Imai-san trưng ra trên show Hanamaru Market hôm 18.2. Nhìn bộ mặt hạnh phúc vô bờ bến của Takashima-san rồi nhớ bộ mặt bịnh hoạn của Koichi trong Fuyu no Sakura cứ gọi là...chịu không nổi ngakakabis Tội nghiệp Takashima-san, vốn là fan bự của Imai-san mà phải đóng vai ông chồng bịnh hoạn, đáng ghét, hành hạ vai Monami của Imai xD

Imai-san nói lúc hỏi Tsu với Takashima-san có thể chụp chung tấm hình với cô không, thì vừa dứt lời cả hai người đã ngả đầu dựa vô người Imai-san rồi xD Imai-san nhìn thiệt là đẹp và thanh nhã love

Trên show Hanamaru, Tsu có thông điệp gửi Imai-san. Hỏi thấy Imai, Tsu nghĩ đến con gì, Tsu nói anh nghĩ đến con chó xù xD Anh nói cũng không hiểu sao liên tưởng vậy nữa, nhưng mà tóc của Imai-san nhìn giống hai tai con chó nerd

Anh còn kể chuyện Imai-san mê ăn đồ ngọt xD Lúc quay, Imai-san ăn chocolate quá trời luôn, nên Monami tuy rất đau khổ nhưng rất giàu năng lượng xD

PhotobucketPhotobucket

Hôm nay các diễn viên Fuyu no Sakura gặp fan ^^ Tsu lại nhắc đến chuyện ăn chocolate của Imai-san làm cô mắc cỡ, không biết làm gì đành phải chạy lại ôm Tsu để chặn họng keren

Coi mặt ổng khoái chí chưa siul

PhotobucketPhotobucket

Lúc Imai-san kể chuyện bị shock khi biết mẹ của Sato nhỏ hơn mình một tuổi, Sato nói là không hề thấy Imai-san già, rồi quay qua "ne" với Tsu. Ông Tsu nhà mình lật đật chạy lại chen giữa Imai-san với Sato nói: "Monami là của anh mà ~" xD

PhotobucketPhotobucket

Tối qua tự giải quyết cục buồn bằng cách coi mấy cái fanvid jelir

Từ hồi biết SMAP mình đã được xem clip này do một Smappy làm gửi đến các anti-fan của SMAP. Mỗi khi có gì không vui hay làm mình rối rắm, mình lại coi nó. Coi xong khoảng 5 lần là tự nhiên thấy đời tươi sáng hẳn xD Mấy ông già nhà mình thật là tửng và dễ thương jelir


Wednesday, February 23, 2011

the sequel to that..?

Hôm nay tự nhiên muốn nghe lại Song 2 ~ the sequel to that. Đây là bài tiếp theo của Orenji. Nghe có gì đó buồn buồn, tiếc nuối đó ha



Người mình cứ bứt rứt khó chịu từ hôm thứ 2 đến giờ. Coi xong cái ES mới của SMAP với Puffy tự nhiên thấy nguyên một cục buồn vô cớ blur

Tại sao ES với các khách mời dài hơn của SMAP? Tại sao với khách mời thì có ending talk, còn SMAP thì không sedih Đã nói SMAPxSMAP thì đó là show của SMAP mà. Tại sao đôi lúc mình cảm thấy như nó không phải là show của SMAP T___T Còn mấy cái skit, chả lẽ bây giờ chỉ còn mỗi cái skit nhỏ xíu với mỗi Shingo thôi sao? HonNoKoi cũng hay nhưng cứ vậy hoài sao? Trong một phỏng vấn năm ngoái Nakai cũng nói lâu rồi SxS không có skit buồn quá T__T Mấy cái thường niên như Love Awards, Grand prix...giờ cũng không còn luôn sedih

SxS bây giờ tuy vẫn vui nhưng lại có phần hơi đơn điệu, khâu biên tập không tốt - có những cái quá dài không cần thiết. Có thể hiểu được tại sao rating dạo này không cao. Tuy nói là coi SMAP chứ không coi rating, dù rating thấp thì vẫn yêu SxS, nhưng mỗi lần thấy rating thấp là không thể nén tiếng thở dài. Rating mà xuống thấp nữa mình chỉ sợ... Các staff ban đầu và SMAP đã cố gắng bao nhiêu để SxS trở thành một show có chỗ đứng như vậy, còn các staff hiện nay thì...các Smappies nói đã gửi không biết bao nhiêu thư vậy mà SxS vẫn vậy...

Giờ mình đã hiểu tâm trạng của Smappies trong suốt hơn hai năm qua rồi. Hiểu tại sao các bạn cứ càm ràm mãi về SxS. Hiểu tại sao bạn Smappy kia mỗi tuần SxS xong lại bạn lại càm ràm, buồn bã, vì bây giờ mình cũng y như vậy gigil

SxS là nhà của SMAP mà...

sedihsedihsedihsedihsedih

Monday, February 21, 2011

SMAP cho một ngày

Bắt đầu entry bằng một fanvid cắt ghép mấy đoạn SMAP nhảy ở các concert và ending song trong SxS ihikhik Mỗi lần coi clip này lại nhớ Utaban năm 2007, SMAP nói về ý nghĩa của các từ Sports, Music, Assemble, People. Trong đó có đoạn, SMAP nói Sports = nhảy, cái Goro-chan nói: "Nếu nói Sports tức là nhảy, thì nghĩ đến chuyện mình đã nhảy suốt 20 năm đúng là..." ngakakabis



Hôm qua mình xem Kinsma jelir ...và mình khóc T__T Không phải khóc vì cái ông đen thui mặc bộ đồ, đội cái nón ngầu ơi là ngầu, làm cái mặt ghét ơi là ghét này đâu jelir

PhotobucketPhotobucket

Mà là bé này đây ^^ Shoko, 25 tuổi, mắc hội chứng Down nhưng là thiên tài về thư pháp ở Nhật

Photobucket

Mình đâu muốn khóc đâu, tự nhiên coi mà nước mắt cứ rơi T__T Giống như hồi coi cái show theo định dạng một lớp học với các tiết học về khoa học, lịch sử, xã hội, nhân văn, có Kimura làm khách mời. Lúc Kimura đọc lá thư của một đứa bé ở châu Phi trong "tiết học" về đời sống bất hạnh của trẻ em toàn cầu, đến đoạn: "Con sinh ra trên đời này để làm gì kia chứ?" tự nhiên mình ngồi khóc ngon ơ, trong khi ổng mắt cũng đỏ hoe gigil

Mình vốn sợ những show kiểu như Kinsma, vì nếu dàn dựng không tốt rất dễ gây phản cảm. Nhưng cũng may mình chưa thấy vậy ^^

Lúc gặp Nakai, Shoko bắt tay rồi ôm anh một cái theo thói quen ^^ Thật ngạc nhiên là cái ông kỹ tính kia cũng ôm lại Shoko, lại còn vuốt đầu một cái thật là dịu dàng xD

PhotobucketPhotobucket

Nakai hỏi Shoko: "Em biết tôi không?"

Shoko gật đầu: "Dạ"

Nakai: "Em thích ai trong SMAP?"

Shoko: "Ku-sa-na-gi"

Mặt Nakai ngakakabis

PhotobucketPhotobucket

*********

Tsu trên Ousama Brunch hôm 19.2 về cuốn sách do anh dịch ^^ Cuốn sách gần đây xếp hạng 4 trên Oricon hàng tuần =D Tóc anh dài ra rồi, nhìn hết ngầu rồi mà giờ nhìn hiền như cục bột ngakakabis

PhotobucketPhotobucket

Ổng ngồi tám chuyện một hồi đã hỏi: "Ủa đây là show Ousama no Brunch hả?" làm hai cô kia shock thiếu điều muốn té ghế xD đã rồi quơ tay chào Tanihara với Yuka (hai host chính của chương trình) thiệt là nhiệt tình xD

PhotobucketPhotobucket

*************

Goro-chan trên show Aishuu Tantei 1756 ^^ Show dài khoảng 20 phút, phát sóng hàng tuần, thường có khách mời và giới thiệu những món đồ, phát minh ngày xưa, hay những trào lưu một thời ở Nhật. Nó khá thú vị, nhất là Goro-chan trong đây rất hay giở trò bắt nạt bạn phụ tá (mà nghe đồn là em trai của bạn Yamada Yuu diam) Nói chung là mình bắt đầu ghiền show này rồi xD

Goro-chan trong phần giới thiệu show, đẹp, hoài cổ và lãng mạn xD Một ngày nào đó, bước vào quán cà phê mà thấy một anh như vậy, chắc mình tình nguyện đi theo suốt đời ngakakabis

PhotobucketPhotobucket

Trong show có đoạn Goro-chan và khách mời đến tham quan công ty từng tạo ra trào lưu nameneko. Lúc ông chủ giới thiệu cái đồng hồ có hình con mèo trị giá 3 triệu yên blur Goro-chan nói: "SMAP mà làm giống vậy (in hình lên đồng hồ) chắc là quảng bá cũng khá lắm đó ~" Nói xong quay qua cười thiệt là tinh ranh ngakakabis

PhotobucketPhotobucket