Monday, October 25, 2010

涙そうそう

Không phải là version hay nhất của Nada sou sou nhưng là bản khiến mình xúc động nhất :p Xúc động vì thấy anh đặt vào đó tâm tư tình cảm và nỗ lực nhiều như thế nào, dù đây chỉ là cuộc thi hát karaoke của SMAP ở Utaban nhân kỷ niệm 10 năm :p



Hôm nay nghe bài này cả chục lần xD

Không chỉ bấn Nada sou sou của anh mà còn bấn cả clip onnagata của anh với Sanma-san năm 2008 xD Clip này có một dạo mình bấn kinh, giờ coi lại vẫn bấn là sao Photobucket

Anh với Sanma-san gặp Taichi-kun (bé này năm nay 18t :p) để học về onnagata (nam đóng vai nữ trong các vở kabuki) múa theo bài Yume shi-bai (mình ghiền bài này kinh dị :p)



Taichi-kun múa đẹp mà dịu dàng, quyến rũ đến nỗi anh phải nói: "Trời ơi, mình đang bước vô chỗ nguy hiểm đó nha. (Taichi-kun) mà là con gái thiệt, chắc chắn tui yêu liền!" Photobucket (đừng nói là anh, mình là con gái đây nhìn còn thấy động đậy nữa mà Photobucket)

Anh với Sanma-san biểu diễn



Lần đầu tiên coi mà mình shock (shock như lúc coi clip Beyonce vậy đó Photobucket) Bởi vì chỉ học mấy ngày mà hai người diễn quá thuần thục, nhất là anh từ vẻ mắc cỡ, đến dáng đi, múa, rồi múa quạt, đặc biệt là múa quạt xD anh múa như thể anh đã tập lâu lắm rồi xD Càng coi càng thấy bấn anh kinh dị :p

Xì xà xì xụp....

Hôm qua down đoạn backstage SMAP concert lúc Tsu quay chương trình SP 4 ngày chỉ ăn toàn rau cải, cây cỏ... Vừa xem vừa cười rúc rích xD

Cái mẹt của Kimura-kun khi nghe con lạc đà llama kêu "mei!" lúc anh đi ngang qua chỗ nó PhotobucketDễ thương man rợ xD

PhotobucketPhotobucket

Anh với Shingo được rủ rê đến phòng Tsu ăn mấy món rau cải, cây cỏ. Ban đầu anh với Shingo còn ái ngại nhìn mấy món ăn, nhưng khi đầu bếp bưng ra tô mì...

Tsu húp nước lèo trước

Photobucket

Shingo làm theo (cùng một cái muỗng Photobucket)

Photobucket

Đến Kimura (cũng cái muỗng đó Photobucket) Xong làm tới gắp mì ăn, bỏ 2 em nhỏ ngóc mỏ nhìn Photobucket

PhotobucketPhotobucket

Shingo quyết định kéo tô mì về phía mình, Tsu nhào vô "chen chúc" giành giật với người bự gấp đôi mình Photobucket (dù đã giảm 2kg vì concert theo lời tự thú của đương sự đội cái nón màu đen đen dễ thương kinh dị xD)

Photobucket

Kimura sau một lúc ngồi nhìn 2 em xì xụp, quyết định sáp vô luôn, chưa hết anh còn kéo tô mì về phía mình (đúng là Giant mà Photobucket)

PhotobucketPhotobucket

Kimura với Shingo nói đồ ăn ngon quá, sau concert này quyết định sẽ sống mà chỉ ăn thực vật rau cải, cây cỏ thôi. Tsu thấy hai người kia hăng hái, đồng thanh (và với cái tính sợ bị bỏ rơi) nên cũng bảo anh sẽ làm theo, thì liền bị ShinTaku quay lại nói: "Xin mời, xin mời"

PhotobucketPhotobucket

Kết quả: mặt Tsu hụt hẫng ko còn gì để diễn tả xD

Photobucket

Kimura nói các member trong SMAP, tên ai cũng bắt đầu bằng vật liệu tự nhiên hết. Ví dụ như anh bắt đầu bằng 木 (cây), Tsu thì bắt đầu bằng 草 (cỏ), Shingo là 香 (hương thơm), còn Goro là 稲 (lúa). Tsu hỏi: "Còn Nakai-kun thì sao? Nakai Masahiro có không?" Kimura sau khoảng mấy chục giây suy nghĩ, mặt mày "nghiêm trọng" nói: "Không có." Photobucket

Nói chung, chuyện 3 ông SMAP xì xà xì xụp "chuyền nhau" tô mì không có gì đặc biệt lắm. Nhưng không hiểu sao từ qua đến giờ mình coi 3 lần rồi Photobucket Chắc tại thích cái sự tự nhiên như vậy :p thấy lòng vui vui mà ấm áp lạ :p (túm lại là mình bịnh nặng hết thuốc chữa rồi đó Photobucket)

Phần MC trong concert (cái này mới đúng là SmaFamily nè :P) Trong phần MC tự nhiên Tsu ngồi đổ nguyên chai nước lên đầu, làm Shingo ngồi khóc :p Goro-chan đứng "cằn nhằn" Tsu, Kimura thì vừa lau nước mặt mày quạu quọ, còn Nakai thì lấy khăn lau cho Tsu xD Có vậy thôi đó, mà có đứa chết tại chỗ ngay từ lần đầu coi bản LQ xD

PhotobucketPhotobucket

Sunday, October 24, 2010

Myojo tháng 6, 2006

Myojo tháng 6, 2006

Photobucket

Tôi quay phim trong ba tháng và cuối cùng Bushi no Ichibun đã kết thúc. Từ một samurai bị số phận đùa giỡn, bây giờ tôi trở lại là một thiếu niên tò mò. Giờ đây tôi đang suy nghĩ gì?

Tôi cạo râu sạch sẽ và màu tóc của tôi cũng sáng hơn. Quá trình quay phim đã kết thúc và bây giờ là mùa xuân. Tâm trạng tôi sẽ thay đổi chứ?

“Eh, đúng rồi! Đây là thuốc nhuộm tóc tôi mua ở siêu thị. Tôi tự nhuộm đó.”

Y như một tên trẻ tuổi. Ngay cả phần đuôi tóc trông cũng ổn. Đó là sự sáng tạo tuyệt vời.

“Nó được nhuộm hả? (cười) Đã một năm rồi kể từ lần cuối cùng tôi đến salon. Khi quay phim tôi chỉ đến đó nhờ người ta chăm sóc tóc một chút. Vì tôi tự cắt tóc cho mình!”

Một người năng động như Kimura gần đây gặp phải một chuyện mà anh ấy chưa có cơ hội nếm trải…

“Nói về chuyện đó, tôi thấy mắc cỡ. Trước đó tôi chưa bao giờ dự đám cưới. Tuy trong phim tôi có những cảnh quay ở nhà thờ, nhưng mỗi khi được đặc biệt mời, thì tôi lại không thể đi được vì công việc. Lần này cũng vậy. Ngay đến phút cuối, tôi vẫn lo lắng “Mình đi được không?” Và cuối cùng tôi đã đi!

Chú rể là bạn lướt sóng với tôi. Tất cả mọi người có mặt đều có da ngăm đen như kẹo. Tôi là người duy nhất có da trắng (cười). Chú rể mặc áo vest đuôi dài màu trắng và khi cậu ấy xuất hiện, mọi người bắt đầu cười “fu fu fu”. Khi cha sứ hỏi: “Con có bằng lòng…?” và cậu ấy trả lời: “Con bằng lòng!” thì tất cả chúng tôi cùng “fu fu fu” (cười). Nhưng đó là một cảnh rất cảm động!”

Mỗi khi nghĩ lại, tôi lại cười một cách kỳ lạ. Nó giống như một cảnh trong phim về tuổi trẻ. “Nhưng bầu không khí rất tuyệt vời!” ánh mắt dịu dàng của cậu ấy nói như thế.

Như thể đột nhiên nhớ ra, cậu ấy lấy cây guitar trong xe và đề nghị: “Chúng ta chụp cảnh này, làm tớ trông như thằng ngốc chứ?” Mang guitar trên lưng một cách thoải mái, cậu ấy la thật lớn về phía bầu trời.

Mỗi ngày đều trẻ trung. Cũng giống như ngày này, mỗi ngày sẽ tiếp tục như thế.

Takuya

Tự nhiên lâu lâu thèm đọc mấy cái anh viết :">

Sunday, October 10, 2010

My sweetie

Cái này ko liên quan đến SMAP nhưng vui quá ko biết bấn ở đâu đành phải chạy vào đây :p Rurutia ra album mới xD

Ru vẫn vậy. Cover lúc nào cũng photoshop rất nhiều, không bao giờ thấy rõ mặt. Bí ẩn như chính con người Ru: tên tuổi thật không biết, tiểu sử bản thân cũng không biết luôn và chẳng bao giờ Ru xuất hiện trong các sự kiện truyền thông, quảng bá. Như cái album này, chả biết thông tin trước luôn :( tự nhiên đùng đùng xuất hiện. Ru bí ẩn vậy đó, nhưng mình vẫn yêu :p

Vừa nghe album vừa bùi ngùi vì có cảm giác như lâu lắm rồi mới gặp lại Ru :(

Nhiều người nói nhạc của Ru khó nghe, nghe được thì khó thể nào nghe liền tù tì từ bài này qua bài khác, nhưng mình thì khác. Có thể nghe nhạc của Ru từ album này đến album khác từ sáng đến chiều, từ ngày này qua ngày khác. Đôi lúc chán, nhưng chừng một, hai tháng sau lại mở ra nghe tiếp và liên tục cả tuần mới dứt. Nghe y như con nghiện :p

(Tự nhiên mong có ngày Ru thay đổi, quyết định lên SmaSma quảng bá album mới xD)

-------------------

lượm lại bài về Ru mà mình tổng hợp ở JPN :p

Rurutia - Cơn mưa hạnh phúc

Rurutia (ルルティア) bắt đầu sự nghiệp của mình vào năm 2001 với single đầu tiên là “Itoshigo yo” do hãng Toshiba-Emi phát hành.

Vào giữa năm 2005, Rurutia ký hợp đồng với hãng Phoerix Records và đến nay đã phát hành tổng cộng 5 album và 10 single.

Rurutia là một nghệ sĩ rất riêng tư. Hầu hết mọi chi tiết về cuộc đời, tuổi tác và tên thật của cô ấy đều không được công khai. Điều này cộng với giọng hát thì thầm đã tạo ra một bầu không khí bí ẩn và đặc biệt xung quanh Rurutia.

Rurutia trong tiếng Tahiti (một trong hai ngôn ngữ chính thức của vùng lãnh thổ Polynésie thuộc Pháp) có nghĩa là “cơn mưa hạnh phúc”.

Review của fan

Đối với một số người, Rurutia là một nghệ sĩ không cần phải được giới thiệu. Nhưng với những người còn lại, có lẽ cô ấy là một bí ẩn - một người nào đó mà bạn đã từng thấy tên qua, đã từng nghe qua giọng hát của cô ấy một hoặc hai lần. Thật sự thì hầu hết chúng ta đều từng thấy qua tên và nghe giọng hát của cô ấy vì Rurutia không tham gia phỏng vấn hay chụp ảnh (ngoại trừ khi làm cover cho đĩa) và thậm chí rất hiếm khi quay PV. Nhưng bằng cách lắng nghe và cảm nhận lời bài hát của cô ấy, bạn sẽ có cảm giác như thể mình “biết” cô ấy, dù chỉ là một ít thôi …

[...]

Một người đã từng nhận xét Rurutia có “chất giọng yếu nhưng có sức mạnh” Ca từ của cô ấy nghe như đang ru ngủ, gần như là thì thầm nhưng chúng lại có sự hấp dẫn và mang sức mạnh của giai điệu. Rurutia không bao giờ cất cao tiếng hát hay “thúc ép” bài hát đến với bạn. Tiếng hát của cô ấy chỉ đơn giản nhưng ổn định, như một dòng nước chảy.

[...]

Nếu như bạn chưa bao giờ nghe qua Rurutia, thì có lẽ là vì cô ấy giữ mình tránh xa khỏi cặp mắt của dư luận quá nhiều. Cô ấy chỉ phát hành một vài PV, một cuộc phỏng vấn đơn và các bìa đĩa hay hình ảnh đi kèm với album và single của Rurutia cũng được photoshop rất nhiều để làm mờ đi dáng vẻ và gương mặt của cô ấy.

Nếu bạn là kiểu người luôn muốn được thấy thần tượng và ca sĩ của mình, thì đây không phải là ca sĩ dành cho bạn. Nhưng điều này cũng có thể gợi lên một ý tưởng thú vị - có lẽ Rurutia không tiết lộ về bản thân mình vì cô ấy cảm thấy không an toàn, nhưng cũng có thể là vì cô ấy muốn được kết nối tâm hồn với những ai lắng nghe giọng hát và trân trọng giai điệu của cô ấy nhiều hơn bất kỳ thứ gì.

[...]

Tại sao bạn nên nghe Rurutia? Một sự kết hợp của nhiều yếu tố đã khiến tôi bị cô ấy thu hút - giọng hát, lời bài hát, rồi đến thái độ bí ẩn (có thể có chủ ý) về hình ảnh trong công chúng. Cô ấy dường như thật sự đặt cả trái tim mình vào những giai điệu mà cô ấy viết, vì chúng luôn có ý nghĩa sâu xa và tác động mạnh đến những ai hiểu chúng.

--------------------------------------

Trong số các tình yêu bé nhỏ, yêu Ru nhất :">

Kusanagi Tsuyoshi - the strong grass

Kusanagi Tsuyoshi - the Strong Grass

Photobucket
Trong một nhóm, khi có những người thích bắt nạt, mang máu S trong người như Nakai, Kimura và Shingo thì ắt hẳn phải có người bị bắt nạt như Goro-chan và Tsu. Dáng người nhìn ốm yếu, lại thêm tính tình ít nói, cứ tưởng Tsu là ngọn cỏ mong manh, yếu ớt như chữ “thảo” trong tên anh.Nhưng thực tế Tsu là người mạnh mẽ và đầy ý chí, nếu không muốn nói là chẳng hề thua kém Kimura – người nổi tiếng về ý chí mạnh mẽ và kiên trì.

Tuy cả Shingo và Tsu cùng được biết đến về sự yêu thích ngoại ngữ của mình (Tsu yêu tiếng Hàn, còn Shingo thích tiếng Anh), nhưng bây giờ chỉ còn duy nhất mình Tsu là thông thạo ngoại ngữ. Khả năng ngoại ngữ đó giúp Tsu được biết đến nhiều ở Hàn Quốc, với tên “Chonan-Kan”. Đó cũng là nhân vật chính trong show Chonan-kan phát sóng từ năm 2001 đến năm 2010. Trong đó, Tsu trò chuyện với khách mời là những người nổi tiếng ở Hàn Quốc.

Tháng 6.2003, Tsu có cuộc phỏng vấn/trò chuyện với Tổng thống Hàn Quốc lúc đó là Roh Muhuyn khi ông này đến thăm Nhật.

Theo những người quan sát, mối quan hệ Nhật – Hàn được cải thiện khi làn sóng phim Hàn đổ xô đến Nhật vào năm 2004. Nhưng một phần khác là nhờ chương trình Chonan-kan của Tsu vì nó giúp người Nhật hiểu rõ thêm về Hàn Quốc. Năm 2004 Tsu còn tham gia đóng Hotel Venus – một bộ phim do Nhật sản xuất nhưng nói tiếng Hàn. Bộ phim thành công vang dội ở cả trong nước lẫn nước ngoài.

Dù bận rộn với lịch đóng phim, quay chương trình (Tsu hiện nay là khuôn mặt thường xuyên của Waratte Iitomo, là một trong hai host chính của Pussuma từ năm 1998 đến nay), là người dẫn chương trình Bokura no Ongaku…)thu âm nhưng Tsu vẫn không từ bỏ tiếng Hàn - luyện tập nó mỗi khi có thể. Có lẽ vì vậy một số người xem Tsu là người đa tài nhất trong SMAP. Anh dành được sự ngưỡng mộ của những người không phải là fan của SMAP, vì ở một khía cạnh nào đó anh đại diện cho rất nhiều người Nhật đang muốn trở thành “người văn hóa.”

Đó là chưa kể anh thường xuất hiện trong các chương trình từ thiện và từng đến Thái Lan, Việt Nam… để hoạt động từ thiện, giúp trẻ mồ côi ở đó.

Có lẽ vì những lý do đó mà khi sự cố tháng 4.2009 xảy ra, cả nước Nhật đều bị shock không chỉ vì anh là thành viên của super group SMAP.Shock đến nỗi báo chí dùng cả format dùng để đưa tin động đất để đưa tin về scandal đó.

Nói đến Tsu, còn phải nói đến khả năng diễn xuất của anh. Những năm đầu khi SMAP mới thành lập, Tsu là người ít nổi nhất nhóm. Trong khi các member đều được đóng vai chính thì Tsu vẫn đóng vai phụ đến nỗi bị chọc là “Anh chàng vai phụ”. Chỉ đến năm 1997 Tsu mới được vào vai chính trong Ii Hito. Từ đó trở đi, khả năng diễn xuất của Tsu ngày càng được đánh giá cao bởi giới chuyên môn khi anh có thể lột tả những nhân vật gần gũi với tính cách của anh như trong “Ii Hito” cho đến những nhân vật hoàn toàn trái ngược như trong “Ninkyo Helper”, và kể cả vai tự kỷ trong “Boku no aruku no michi”.

Ở Tsu có một khuyết điểm là không biết cách lắng nghe, không biết cách diễn đạt. Bởi vậy, đôi khi anh phát biểu không hợp tình huống, dễ khiến người ta phật lòng, dù rằng anh là người lịch sự và hiền lành. Vì không biết cách diễn đạt (các member hay chọc anh là nói tiếng Hàn còn rành hơn tiếng Nhật) nên trong các chương trình của SMAP, Tsu thường chọn cách im lặng và chỉ lên tiếng khi Nakai hay Kimura thúc ép. Nhưng đến lúc anh phát biểu hay giải thích điều gì đó thì y như rằng càng nói sẽ càng rối, càng nói nhiều càng đổ mồ hôi vì căng thẳng.

Có Smappies ví Tsu như một bản nhạc rất hay nhưng lại không được nhiều người đánh giá cao. Người ta để nó ở tận cuối cùng trong playlist. Nhưng rồi đến một ngày nào đó tự nhiên muốn nghe nó và nhận ra là nó hay như thế nào. Tsu là như thế, không quá nổi bật trong SMAP mà cứ âm thầm lặng lẽ làm việc, chờ đến ngày mọi người nhận ra sự tuyệt vời ở anh.

Sunday, October 3, 2010

To-watch list

Tháng 10 này ngoài cái Jyuui Doolittle của lão Shun nhà mình thì mình còn muốn coi cái này



Nagareboshi! Goro-chan đóng vai xấu xD lại còn có Aya-chan. Tóm lại là ko coi ko dc :p

Tháng 11 thì có Japanese-Americans của Tsu =D



Từ hồi yêu SMAP đến giờ, lúc nào cũng mong có drama mới để coi, ko thì toàn coi drama cũ của mấy ổng. Riết rồi thấy mình lậm kinh dị :-ss Nhưng mà không biết có thời gian để coi trong lúc phim đang phát sóng ko vì dạo này bận kinh dị =.= sub đè thở không nổi :(

Saturday, October 2, 2010

To me SMAP is ... (****)

Với tôi, SMAP là ....

Osamu Suzuki (biên kịch cho các chương trình truyền hình và radio – anh ấy đã viết kịch bản cho rất nhiều show của SMAP, bao gồm SMAPxSMAP):

Lần đầu tiên tôi gặp Kimura-kun khi hợp tác với cậu ấy trong một chương trình radio. Khi đó tôi 22 tuổi. Lúc ấy cả hai đều rất ngạc nhiên, vì trong ngành này hiếm khi bạn có thể làm việc với người cùng độ tuổi. Khoảng 2 năm sau SMAPxSMAP lên sóng và đến nay đã 14 năm rồi. Tự nhiên tôi trở thành người biết SMAP rất lâu. Dĩ nhiên, tôi biết rất nhiều điều về SMAP, nhưng cũng có những điều tôi không thể nói ở đây (cười).

Chỉ đến khi sản xuất một show của SMAP, tôi mới tin vào phép màu. Có lần chúng tôi quay special SMAPxSMAP Giao thừa. Chúng tôi dự định là Nakai sẽ đến Fuji TV để tham gia chương trình với 4 thành viên còn lại sau khi dẫn xong Kouhaku. Cho đến lúc đó, bốn người sẽ chờ Nakai trong khi quay chương trình tiếp sức với cậu ấy. Rất tình cờ là lúc đó lại kẹt xe và xe của Nakai không thể đến đài truyền hình. Cuối cùng, chúng tôi để Nakai đi xe máy đến FujiTV, nhưng tất cả vẫn lo rằng sẽ không kịp giờ. Ngay vào khúc cuối của chương trình, chúng tôi vẫn tiếp tục với kế hoạch ban đầu là SMAP sẽ hát Yozora no Mukou và Nakai xuất hiện vừa đúng lúc vào giờ giải lao cuối cùng. SMAP cuối cùng cùng nhau hát một cách nồng nhiệt đến cuối cùng. Sự tính toán thời gian hoàn hoàn hảo như thể nó được lên kịch bản trước đó. Nếu Nakai đến không kịp giờ, thì chuyện gì sẽ xảy ra? (cười) Đó là những phút giây kỳ diệu lặp lại vô số lần trong suốt 14 năm qua.

Nếu tôi phải gọi họ bằng một từ, thì đó sẽ “chikara” (sức mạnh). Ý tôi là kiểu sức mạnh tạo nên phép màu.

SMAP tiếp tục tạo nên những cảm xúc mạnh mẽ. Đó là một thành tích trong lịch sử truyền hình khi các idol có thể đạt được thành công như thế với một show truyền hình trong khung giờ vàng. Vì sức mạnh của họ lớn hơn và thay đổi nên họ trở thành những món hàng ăn khách. Tuy nhiên, điều không thay đổi là áp lực mà cả năm người họ tạo nên. Khi ở các chương trình của SMAP hay trường quay, tôi vẫn thấy rất hồi hộp. Dĩ nhiên là theo mặt tốt. Nếu không có áp lực, tôi sẽ tự nhiên tìm những cách dễ dàng và không nỗ lực trong công việc. SMAP luôn để ý và gọi tôi ra ngoài nói: “Osamu, cậu không cố hết sức khi viết skit đó.” (cười). Mặt khác, họ cũng khen tôi: “Chương trình đó thú vị lắm.” Tôi rất vui về chuyện đó. Khi xem drama hay phim của SMAP, tôi luôn ngạc nhiên và xúc động vì nó thúc đẩy tôi làm tốt hơn. Tôi nghĩ đó là cách tôi tồn tại được trong ngành này cho đến ngày hôm nay.

Là một người cùng thế hệ với họ, tôi ghen tỵ khi thấy họ hòa thuận với nhau thế nào. Không quan hệ máu mủ nhưng họ gắn bó với nhau trong số phận có tên gọi là “SMAP”. Khi đàn ông trưởng thành và thành công, chúng tôi thấy mình ngày càng ít bạn và chiến hữu hơn. Dù là đối thủ, hãy tiếp tục đi tới, phê bình nhau nghiêm khắc và tôn trọng nhau nhé. Xin hãy tiếp tục là những “chiến hữu đáng nể” với nhau.

Shingo Wakagi (nhiếp ảnh gia):

Lần đầu tiên tôi gặp cả 5 thành viên của SMAP là khi chụp hình bìa cho single Lion Heart. Khi tôi hỏi: “Mọi người có tư thế đứng nào cố định không?”, họ nói: “Không hẳn.” Chúng tôi quyết định về tư thế rất hời hợt. Khi bắt đầu chụp, trong một chốc tất cả đều thể hiện vai trò của mình một cách hoàn hảo. Tôi nghĩ: “Thật tuyệt vời.”

Sau đó tôi chụp pamphlet cho concert của họ cũng như quay video clip Bang! Bang! Vacance và Freebird. Vì họ rất bận nên lịch quay của chúng tôi rất căng. Dù vậy, mỗi lần như thế SMAP vẫn thật sự có thể cho những khuôn hình hoàn hảo mà chúng tôi chỉ cần chụp một lần. Khi chụp pamphlet cho concert năm nay họ vẫn khiến tôi nể sợ: “Như mọi lần, họ vẫn tuyệt.”

Khi nhìn vào bộ tìm, tôi thấy 5 sắc màu khác nhau từ 5 người khác nhau. Tất cả những màu đó mạnh mẽ, nhưng không áp đảo hay bị áp đảo. Năm sắc màu hòa hợp làm một và tỏa sáng. Điều không bao giờ thay đổi trong suốt chừng ấy năm tôi làm việc với SMAP.

Tôi làm việc với riêng Kusanagi-san hai lần khi chụp hình cho photobook phim. Lần đầu là Hotel Venus (2004). Toàn bộ phim được quay bằng tiếng Hàn và tôi thấy cậu ấy tập tiếng Hàn một mình trong suốt thời gian ở phim trường. Khi gặp lại trong phim sau đó là Yama no Anata (2008), ấn tượng của tôi về Kusanagi-san thay đổi sau khi xem cậu ấy thể hiện vai diễn của mình một cách tự tin, từ biểu hiện cho đến cách giao tiếp.

Trong suốt 10 năm qua, vì chỉ làm việc với SMAP khoảng một lần một năm, tôi nghĩ mình có thể quan sát được sự phát triển của họ một cách rõ ràng. Họ quả thật đã trưởng thành, phát triển cá tính của mình và vẻ đẹp trưởng thành của họ tỏa ra ngoài.

Nakai-san, Kimura-san và tôi cách nhau một tuổi. Dĩ nhiên, tôi biết họ khác với chúng ta. Nhưng khi ở đỉnh cao ngôi sao, họ cũng vẫn nỗ lực hết mình. Tôi nghĩ đây là điều chúng ta thấy gần gũi với họ. Bạn bè cùng lớp với tôi giờ đã là cảnh sát, giáo viên và làm những nghề khác. Khi bọn đàn ông chúng tôi bước vào độ tuổi giữa 30 mấy tất cả đều nói: “SMAP thật tuyệt.” Đó là lúc chúng tôi bắt đầu thấy mệt mỏi vì công việc, uống rượu, càu nhàu và bắt đầu thấy bụng. Nhưng SMAP thì không mệt, họ chỉ ngày càng kakkoii hơn. Tôi nghĩ có rất nhiều đàn ông nghĩ SMAP như là “thần tượng cùng thế hệ với những tên đàn ông chúng ta.”

SMAP đã vượt qua giới hạn là chỉ có fan nữ, mà còn là “những người mà đàn ông cũng trở nên yêu thích.” Từ bây giờ trở đi tôi mong họ vẫn tiếp tục là mục tiêu của đàn ông chúng tôi.

-----------------------------------------------------------
English translation: http://elyn524.livejournal.com/
Vietnamese translation: me ^^