Sunday, October 24, 2010

Myojo tháng 6, 2006

Myojo tháng 6, 2006

Photobucket

Tôi quay phim trong ba tháng và cuối cùng Bushi no Ichibun đã kết thúc. Từ một samurai bị số phận đùa giỡn, bây giờ tôi trở lại là một thiếu niên tò mò. Giờ đây tôi đang suy nghĩ gì?

Tôi cạo râu sạch sẽ và màu tóc của tôi cũng sáng hơn. Quá trình quay phim đã kết thúc và bây giờ là mùa xuân. Tâm trạng tôi sẽ thay đổi chứ?

“Eh, đúng rồi! Đây là thuốc nhuộm tóc tôi mua ở siêu thị. Tôi tự nhuộm đó.”

Y như một tên trẻ tuổi. Ngay cả phần đuôi tóc trông cũng ổn. Đó là sự sáng tạo tuyệt vời.

“Nó được nhuộm hả? (cười) Đã một năm rồi kể từ lần cuối cùng tôi đến salon. Khi quay phim tôi chỉ đến đó nhờ người ta chăm sóc tóc một chút. Vì tôi tự cắt tóc cho mình!”

Một người năng động như Kimura gần đây gặp phải một chuyện mà anh ấy chưa có cơ hội nếm trải…

“Nói về chuyện đó, tôi thấy mắc cỡ. Trước đó tôi chưa bao giờ dự đám cưới. Tuy trong phim tôi có những cảnh quay ở nhà thờ, nhưng mỗi khi được đặc biệt mời, thì tôi lại không thể đi được vì công việc. Lần này cũng vậy. Ngay đến phút cuối, tôi vẫn lo lắng “Mình đi được không?” Và cuối cùng tôi đã đi!

Chú rể là bạn lướt sóng với tôi. Tất cả mọi người có mặt đều có da ngăm đen như kẹo. Tôi là người duy nhất có da trắng (cười). Chú rể mặc áo vest đuôi dài màu trắng và khi cậu ấy xuất hiện, mọi người bắt đầu cười “fu fu fu”. Khi cha sứ hỏi: “Con có bằng lòng…?” và cậu ấy trả lời: “Con bằng lòng!” thì tất cả chúng tôi cùng “fu fu fu” (cười). Nhưng đó là một cảnh rất cảm động!”

Mỗi khi nghĩ lại, tôi lại cười một cách kỳ lạ. Nó giống như một cảnh trong phim về tuổi trẻ. “Nhưng bầu không khí rất tuyệt vời!” ánh mắt dịu dàng của cậu ấy nói như thế.

Như thể đột nhiên nhớ ra, cậu ấy lấy cây guitar trong xe và đề nghị: “Chúng ta chụp cảnh này, làm tớ trông như thằng ngốc chứ?” Mang guitar trên lưng một cách thoải mái, cậu ấy la thật lớn về phía bầu trời.

Mỗi ngày đều trẻ trung. Cũng giống như ngày này, mỗi ngày sẽ tiếp tục như thế.

Takuya

Tự nhiên lâu lâu thèm đọc mấy cái anh viết :">

5 comments:

  1. :p
    tự dưng buổi tối được ăn kẹo ngọt ngào
    :p

    ReplyDelete
  2. chòi oi, tự nhiên thấy tên kimuratakuya comment blog mình, làm mình hết hồn =))

    ReplyDelete
  3. chết =)) tại em quên nên đăng nhập bằng cái wordpress kia :))
    mà sao nó hiển thị ra quằn quại quơ quào mà ta :))
    em tưởng như mấy bữa trước nên bỏ đi mụt mạch ko thèm coi lại =))
    (tự dưng đi đọc quá trời bài viết của chị nashi xong xúc động quá đê :p - khùng quá đê =)))
    Thích đọc bài dịch - bài viết của chị nashi về anh và mấy anh SMAP nhất nhất nhất xDDDDD

    ReplyDelete
  4. mà đúng là giật mình thiệt =))=))
    tưởng anh vào còm men blog =))=))=))
    (chỉ lên trên ^ - anh nữa nè chị =)))

    ReplyDelete
  5. hết hồn lần 2 =)) cái này chắc là anh Kimura Takuya phiên bản tiếng Việt (giả danh) quá :)) chứ anh đời nào đọc được tiếng Việt lại còn còm men bằng tiếng Việt nữa chớ =))

    ReplyDelete