Friday, February 19, 2010

What's up SMAP 18.08.2006

What's up SMAP 18.08.2006

SMAP đang trong mùa concert. Buổi biểu diễn hôm nay ở Fukuoka là ngày thứ bảy và chúng tôi đã đi được 1/3 đoạn đường.

Fax: Em đã đến sân Nissan ở Yokohama vào ngày biểu diễn đầu tiên. Hôm ấy theo dự báo là sẽ có bão. Em nghĩ mình đã chọn ngày tệ nhất vì có mưa dông. Cuối cùng, tuy buổi biểu diễn trễ hơn dự tính, nhưng mặt trời cũng đã xuất hiện và nó trở thành buổi biểu diễn hay nhất đối với em cho đến nay. Bởi vì không thể thấy SMAP trượt và té ngã ở bất kỳ nơi nào khác! Nhưng Takuya-kun, anh không hề ngã, dù chỉ là một lần. Anh có trượt vài lần, nhưng em đoán khả năng lướt sóng đã giúp anh lấy lại thăng bằng.

Kimura: Iya, tôi không nghĩ chuyện đó có liên quan gì đến khả năng lướt sóng. Nhưng ngày đầu tiên ở Yokohama quả thật đáng kể. Đó là sân vận động ngoài trời và concert bắt đầu sau cơn mưa và sấm sét. Thậm chí có ý kiến đề nghị hủy bỏ concert. Nhưng tôi thấy vui khi em viết về chuyệt chúng tôi trượt ngã trên sân khấu. Tôi đã lo là một số fan sẽ viết về phần MC “trượt ngã” (chán) thế nào. Nhưng chương trình What’s Up SMAP hôm nay sẽ không "trượt ngã"! Vì hôm nay là special “Tôi sẽ tiết lộ tất cả những câu chuyện về buổi biểu diễn ở sân Yokohama”!!! Xin hãy nhớ, đây không phải là special “Chúng tôi trượt ngã trong mọi thứ”! Các bạn có thể cười về chuyện đó. Không cần phải kiềm chế đâu.

Gần đây có nhiều thính giả yêu cầu bài hát này. Tôi tự hỏi tại sao lại như thế.

Bài hát: Locomotion

Bài các bạn đang nghe là Locomotion. Không phải bài của SMAP. Chúng tôi chỉ hát trong các buổi biểu diễn thôi. Ôi! Tôi lại lỡ miệng nữa rồi XD

Mưa bắt đầu khoảng 2g chiều. Sấm chớp quả thật điếc tai và tôi nghĩ âm thanh có vấn đề. Mọi người trên sân khấu nhảy dựng lên khi nghe sấm sét. Chúng tôi đang chờ để bắt đầu phần tập nhảy, thì sấm sét diễn ra. Quản lý sân khấu la lớn bảo: “Đừng chạm vào bất kỳ thứ gì! Nguy hiểm lắm!”

Mọi người bàn xem có nên thật sự tiến hành concert hay không. Chúng tôi có tất cả số liệu thời tiết và biết là trong hai tiếng nữa cơn dông sẽ tiến ra biển. Vì vậy chúng tôi bảo: “Chúng ta cứ tiến hành!” Tất cả mọi lối đi đều trơn trượt và chúng tôi đều phải khoác khăn tắm trên vai.

Fax: Em rất xúc động. Các nhân viên dùng khăn lau khô từng chỗ ngồi trong sân vận động. Từng chỗ một. Em nghĩ thật may mắn khi có những nhân viên tử tế như thế.

Kimura: Chúng tôi rất may mắn khi có họ. Vì họ phải lau các chỗ ngồi, nên concert trễ một chút, nhưng chuyện đó hoàn toàn xứng đáng. Thường trước concert, chúng tôi, SMAP, vũ công và các nhân viên tập hợp lại và hô lớn: “Chúng ta bắt đầu nào!!” để nâng cao tinh thần của mọi người. Hậu trường quả thật là một nơi rất bận rộn và mọi người chạy tới lui như con thoi.

Cũng có nhiều yêu cầu cho bài hát này, dù chúng tôi không hát nó ở concert. Đây là bài hit từ năm 1975.

Bài hát: Ai ga subete (bài hát chủ đề cho CM Gatsby của Takuya) [Takuya hát theo: “Gatsbyyy, Gatsbyyy…” Nhạc ngừng và Takuya rên rỉ “Gatsssbyyy”] tumbuk

Tôi không cần phải tập bát hát này, đúng không? Tôi cần tập những bài khác *hát* “Come one baby, do the Locomo—“. Ah, xin lỗi. Tôi lỡ miệng nữa rồi. Uhm, “Shake, shake, boogee…” *ngừng hát* Ahh, xin lỗi, tôi chỉ muốn hát một chút bài hát này cho những ai không được nghe ở concert tại Yokohama. [vì buổi biểu diễn bị hoãn nên SMAP không biễu diễn bài encore thứ hai]

Vì mưa và sấm sét nên chúng tôi không thể tập đàng hoàng. Sân khấu cũng bị ướt. Quản lý sân khấu nói với chúng tôi ngay trước buổi biểu diễn: “Xin lỗi, sân khấu trơn quá!” Lúc này chúng tôi không thể quay đầu lại và đó là những lời cuối cùng chúng tôi nghe trước khi concert bắt đầu.

Thật vậy, thậm chí việc bước rộng chân cũng rất khó khăn. Giống trong như phim của Jackie Chan, anh ấy chạy trên sàn đầy dầu. Khi phải di chuyển đến nơi khác trên sân khấu, chúng tôi chỉ chạy và để chân mình trượt trên sàn, nhưng vấn đề là – chúng tôi không bao giờ dừng lại! Khi sắp ngã, chúng tôi phải níu cái gì đó để dừng lại. Không thể gọi đó “biểu diễn”.

Chúng tôi không nghĩ mình là một nhóm chỉ hoàn toàn phụ thuộc vào các bài hát. Vì không thể nhảy, nên hầu như tất cả sự biểu diễn đơn thuần là hát. Không tập dượt và với sân khấu trơn trượt như thế, buổi biểu diễn cũng không theo kịch bản. Trên sân khấu có những vũng nước. Trong phần nhảy, có đoạn tôi phải đặt tay trái mình lên sàn, nhưng tôi lại đang cầm mic bằng tay đó. Vì từng trật ngón tay cách đây vài hôm, tôi hơi sợ là mình sẽ bị thương cùng ngón tay nữa, nên tôi giữ mic trong tay trái. Nhưng ở đó có một vũng nước và tôi nghĩ: “Ôi, không mình vừa nhúng cái mic vào vũng nước!”. Tôi nghĩ mình làm hư cái mic đó rồi.

Shingo và Tsuyoshi té lăn khắp nơi. Tôi lo hai đứa sẽ bị thương. Sau đó Shingo còn trượt băng với đầu gối nữa. Nhưng mặt khác, đây lại là concert hay nhất vì chúng tôi không bị vấp lời. Vì không thể nhảy nên chúng tôi tâp trung vào lời bài hát hơn.

Bài hát: Shiosai

Tôi muốn giới thiệu lá thư này. Có khoảng 50,000 lá thư về chuyện này và tôi chọn nó trong đống thư đó.

Fax: Captain Takuya, xin chào. Trên What’s Up SMAP tuần rồi, anh giới thiệu tất cả các bài solo của anh. Nhưng anh lại quên bài này, Shiosai. Nó là bài solo của anh đúng không? Trong SMAP 014. Không chừng đó là bài song ca với ai đó chăng? Nhưng em chỉ nghe phần điệp khúc thôi.

Kimura: Đúng vậy, đây là bài solo của tôi. Tôi lại lỡ lời nữa rồi. Nhưng lá thư này được viết rất tử tế. 49,999 lá thư còn lại không được tử tế như thế. Đó là những lá thư không nên đọc ra trên radio vì chúng rất đáng sợ. Như là: “Đùa à, đồ ngốc.” [note: người dịch dùng từ “ngốc” nhưng thực tế các thính giả dùng từ còn nặng hơn]. Vì vậy để xin lỗi, tôi có món quà cho mọi người. Nó được giấu trên website của What’s up SMAP, vì vậy hãy tìm nó. Tôi sẽ không tiết lộ ở đây đâu.

Các bạn cần điền vào một phiếu thăm. Sẽ không đủ quà cho 50,000 người, mà chỉ khoảng 5 thôi. Được rồi tôi sẽ gửi cho 10 người. Chà có thể cảm thấy được sự thất vọng trong các thính giả khi tôi nói 5 nên tôi sẽ nâng lên nữa. Vậy 15 nhé. [note: món quà là hộp khăn giấy Pop Up SMAP]

Credit: gakinme@wretch.cc
Translated by me
Please give full credit, if redistributing
Replacing Emoji...

No comments:

Post a Comment