Tuesday, February 16, 2010

What's Up SMAP 11.11.2006

What's up SMAP 11.11.2006

Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu chương trình với lá thư “Ahnnn, Ahnnn” [anh rên rỉ y như tiếng phụ nữ <-- tiếng gì nghe pervert chịu ko nổi ]

Thư từ 1 cô bé 17 tuổi [chương trình vẫn đang mở nhạc + tiếng một phụ nữ đang kêu “Ahhnn, Ahnn” – Kimura có vẻ bất ngờ khi thư đó là của một cô bé 17t]

Kimura-oniisan, xin chào. Smap lên bìa tạp chí AnAn [Kimura: ồ ra là AnAn đó. Ồ mình đang tưởng tượng chuyện khác ]. Trên trang 75 của tạp chí, anh có đề cập đến một drama mới đang chờ anh sau tour diễn. Xin hãy nói cho em biết thêm về phim đó, dù anh luôn bảo rằng tụi em, các thính giả, không biết kiềm chế câu hỏi của mình.

Kimura:
Xin lỗi, nếu tôi khiến các cậu bé trung học đang nghe chương trình này trông chờ điều gì đó thú vị [liên quan đến sex ] Vì bây giờ là mùa hè rồi nên tôi nghĩ đó hẳn phải liên quan đến chuyện đó giống như thế và tôi sẵn sàng để nghe chuyện đó nhưng cuối cùng hóa ra là về tạp chí AnAn.

Còn phỏng vấn đó với Smap trên bìa tạp chí AnAn. Tóc tôi lúc đó có màu sáng, khi đó tôi đang quay Hero, hình như thế. Àh staff mới đưa tôi quyển tạp chí …trang 75…àh Smap đây. Xem nào Kimura nói: “Tôi muốn được hào hứng trong suốt tour mùa hè. Có thể một drama đang chờ tôi sau đó.” Ahhh nó nằm trong phỏng vấn. Bây giờ chỗ tôi bị mũi cắn hôm qua bắt đầu ngứa rồi đây. Chuyện này…tôi nghĩ mình lỡ nói hơi nhiều. Thầy dạy kiếm đạo của tôi lúc trước hay la tôi vì phạm một lỗi đến hai lần, nên tôi sẽ không lỡ lời nữa. Tôi sẽ cẩn thận hơn.

Mọi người nghĩ chúng tôi thực hiện phỏng vấn trên tạp chí như thế nào? Well, nó là kiểu nói chuyện một đối một trong suốt buổi phỏng vấn, và giống như cuộc trò chuyện bình thường và họ thu âm lại. Đôi khi chúng tôi trò chuyện ở một quán cà phê tuyệt vời, hay nhà hàng. Hoặc họ mang đến cho chúng tôi bữa ăn trưa trong hộp thật đắt tiền. Điều đó quả thật rất ấn tượng. Và sau đó họ mang đến nước trái cây. Tôi luôn hay vừa ăn vừa nói và cuối cùng là lỡ lời. Bây giờ nghĩ lại thì không có tên ngốc nào để bị dụ dỗ vì đồ ăn ngon và rồi lỡ lời như thế.

Tôi trò chuyện với nhiều người khác nhau trong các cuộc phỏng vấn, tùy vào sắp xếp của tạp chí. Ví dụ, khi tôi nói: “Bây giờ nó là màu xanh. Màu ưa thích của tôi là màu xanh” với người phỏng vấn, họ sẽ tự diễn giải tại sao lại là màu xanh rồi họ sẽ nói: “Ồ, màu xanh, tôi biết tại sao! Vì đó là đậu hòa lan…” Tôi lại nghĩ: “Không, đó đâu phải là lý do.” Vì thế đôi khi tôi cứ phải nói mãi để họ hiểu được vấn đề. Nhưng có đôi lúc cuộc trò chuyện khá trôi chảy và chúng tôi đề cập được đến nhiều đề tài.

Tôi không có quyền đánh giá người phỏng vấn mình, nhưng có những người không nhìn vào mắt tôi khi trò chuyện. Điều đó khiến tôi bực mình và đôi khi tôi muốn nhìn họ chằm chằm đến khi họ nhìn vào mắt tôi. Tôi hay gặp rắc rối về chuyện đó. Nói thật, trong suốt những cuộc phỏng vấn như thế, tôi cảm thấy bực mình trong lòng [Kimura cười]

Fax: Lúc trước anh có nói về Howl’s Moving Castle và các bạn diễn của anh khi thu âm cho “Let’s run away” special. Miwa-san có nói màu đen không hợp với anh và anh sẽ đánh mất quyền lực của mình nếu anh mặc màu đen nhưng hôm nay trên chương trình radio, anh nói là anh cũng đang mặc màu đen. Anh không tin những chuyện này àh? Nếu Miwa-sa bảo em sẽ không tốt nếu mặc màu đen, thì em sẽ không bao giờ mặc nó. Còn trên SmapxSmap tuần rồi Ehara Kiroyuki-san (một thầy đồng nổi tiếng của Nhật) làm khách mời cho chương trình Bistro. Hãy cho tụi em biết những câu chuyện hậu trường.

Kimura:
Không phải là tôi tin hay không. Chỉ là tôi không thật sự quan tâm đến chuyện đó. Smap cũng đã quay chương trình Bistro với Miwa-san. Có vẻ như Bistro Smap đang bắt đầu đi theo xu hướng tâm linh.

Điều gì đó gây ấn tượng với tôi hơn khi Miwa-san đến làm khách mời Bistro đó là sự khác biệt giữa những người yêu nhau và bạn bè. Trong tiếng Anh nó là “Like or Love” [anh nói tiếng Anh] Trong tiếng Nhật nó là “Koi or Ai” Chúng tôi đã trò chuyện với nhau về sự khác biệt đó. Miwa-san nói “like” thì mang cái tôi hơn. Bạn thích người ta, nhưng bạn đặt bản thân lên trước. Còn khi yêu, bạn bắt đầu nghĩ về người ta nhiều hơn bản thân mình.

Ví dụ như khi đối phương đến trễ trong buổi hẹn, nếu bạn chỉ mới thích họ bạn sẽ nói: “Em làm gì vậy? Em trễ rồi đó!” nhưng khi yêu nó sẽ là “Em không sao chứ? Có chuyện gì à?”

Cách đây khoảng một tháng, một thính giả đã viết thư yêu cầu tôi chơi một bài hát cũ của Smap vào tôi đã chọn bài Hajimete no natsu. Nó nhận được phản hồi rất tốt vì vậy có lẽ tôi sẽ chơi tiếp.

Fax: Đó là đầu tiên em được nghe bài hát cũ của Smap mà anh đã chơi, Hajimete no natsu. Nó quả thật rất tuyệt. Smap đúng là những idol khi đó [Kimura: “Tôi thích thì quá khứ ở đây. Khi đó. Đúng thế, chúng tôi là những idol khi đó.] Sẽ rất tuyệt nếu anh có thể mở một corner thường xuyên trên chương trình này để chơi những bài hát cũ của Smap.

Và anh có thể chơi những bản solo của mình được không. Em chỉ mới biết ba bài solo gần đây của anh thôi. Bài solo đầu tiên của anh là gì? Anh đã hát bao nhiêu bài solo rồi? Xin hãy cho em biết.

Kimura: Smap đã phát hành….wow rất nhiều… đến nay là 39 single trong 15 năm kể từ khi debut. 17 album, trong đó có solo. Trong album Pop Up SMAP, bài solo của tôi là Kimi ga iru. Bài solo đầu tiên là…là bài gì nhỉ? Tôi phải kiểm tra lại. Trong album thứ hai, tựa đề SMAP 002. Tựa đề mới chán làm sao! Bài solo à Koi no Melody. Tiếp theo là bài Konna ni Buku wo Setsunaku Saseteru - một cái tựa rất dài. Khi đó tôi có hỏi nhà sản xuất tại sao tựa dài thế. Ông ấy bảo “nhóm nhạc đang nổi hiện nay B’z đang phát hành các bài hát với tựa đề rất dài. Rất tuyệt đúng không?” Tôi nhớ lúc đó mình nghĩ “nhưng tại sao tôi cũng phải làm theo như thế?”

[Kimura nói về những bài solo khác: Denwa shiyou kana, Yowai Boku Dakara, Ha] Tôi viết lời cho bài Ha trong một quán cà phê. [Anh đề cập đến Zutto Zutto, Easy Go lucky, Special, Kimi ga Iru] Tính ra tôi đã có rất nhiều bài solo. 11 bài tất cả. Khi thu âm bài Lion Heart, tôi là người đến phòng thu đầu tiên nên họ có bảo tôi hát một mình cả bài vì thế có một version Lion Heart khác mà tôi hát một mình. Nếu các bạn tính luôn cả nó là 12 bài.

Ngoài ra tôi cũng có thu âm bản solo cho bài Orange. Khi đó người ta cũng bảo tôi thu âm một mình. Các bạn muốn tôi chơi bài solo đầu tiên của mình à? Nó cũ lắm rồi đó. [Kimura mở bài Koi no Melody] Thật xấu hổ, bài solo đầu tiên của tôi. Có lẽ chúng ta không nên chơi nó. Tôi sẽ nói thật lớn trong khi bài hát này đang được mở. Khi đó tôi bao nhiêu tuổi nhỉ? Năm 1992. 19 tuổi? Ê, tiếng của tôi đang bị mở nhỏ lại!! Oiiii Ê [staff tắt tiếng của Kimura ]

Tôi nghĩ…khi thu âm các bài solo, không khí phòng thu trở nên rất đặc biệt. Khi là bài hát trong album thì tất cả các phần hát của thành viên sẽ được ráp lại vì vậy chúng tôi phải điều chỉnh và kiểm tra sau khi đã thu âm tất cả. Nhưng khi thu âm solo, có cảm giác như bạn được chọn câu lạc bộ mình thích [thoải mái lựa chọn hơn]

Chúng ta vừa kết thúc corner những bài hát cũ của Smap. Tựa đề nghe kỳ quá. Chúng ta cần tựa đề hay hơn, “Mukasuma corner” nghe thế nào? [muka = mukashi (cũ), suma = Smap] Tôi không nhớ rõ chi tiết về Smap khi xưa…Nên có lẽ tôi vừa kể những chi tiết sai không chừng.

Source: Gakinme@wretch.cc
Translated by me
Please give full credit, if redistributing

No comments:

Post a Comment