Tuesday, November 9, 2010

Myojo tháng 2, 2002

Nụ hôn

Photobucket

Cách đây vài năm tôi từng hát bài Hajimete no Chu (Nụ hôn đầu) ở concert. Đó chẳng phải là bài hát chủ đề của một anime sao? Lần đầu tiên nghe bài hát đó, lời bài hát đã cho tôi cảm giác muốn hôn. “Ohh…tôi quả thật có cảm giác đó.” Vì vậy tôi quyết định hát solo nó ở concert.

Từ “chu” (nụ hôn) có vẻ như cũng cho ta biết tuổi của người nào đó. Đó là từ chúng ta biết trước từ “kiss” hay “kuchizuke” (hôn). Nếu đối tác của ta không có cảm giác mạnh mẽ muốn hôn thì đó chẳng phải là nụ hôn hoàn toàn không có cảm giác sao? Tôi từng có những nụ hôn không đủ chuẩn và cũng không có cảm giác. Khi còn rất nhỏ, lúc tôi vẫn còn là một đứa nhóc, nếu không muốn hôn, tôi sẽ từ chối và quay mặt đi. Ngược lại, khi muốn, thì dù phải đuổi theo người đó, tôi vẫn muốn hoàn thành ước muốn đó (cười).

Khi tôi hôn người nào đó, cảm giác thật tuyệt vời, và khi được ai đó hôn, đó là cảm giác tuyệt vời đến độ tôi không nghĩ mình có thể chịu được. Nó giống như khi tôi đến bãi biển và các cơn sóng cứ chạy về phía tôi. Năng lượng chạy đến với tôi. Dù cảm thấy: “Mình đang làm cái quỷ gì vậy?!?” nhưng tôi vẫn thấy vui. Có lẽ không có gì khác có thể khiến tôi cảm thấy tuyệt như cảm giác này. Nếu bây giờ hát lại Hajimete no Chu, cảm giác có lẽ sẽ khác.

Mọi người hay nói với tôi những khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong “Sora kara Furu Ichioku no Hosi” là có rất nhiều cảnh hôn nhau. Nhưng với tôi, cảm giác hơi khác một chút. Tôi nghĩ đó là vì tôi đóng vai một gã đàn ông không thể yêu ai một cách thật lòng trong drama đó. Ngay cả khi có những dòng nhữ “cả hai hôn nhau đầy đam mê” trong kịch bản, tôi cũng không cảm thấy gì. Lúc quay phim, tôi có cảm giác bạn diễn mà tôi đang hôn là bức tượng. Ngay cả khi xem lại cảnh quay, tim tôi cũng không đập nhanh hơn hay cảm thấy điều gì khác.

Tuy nhiên, khi đến Yuko (nhân vật của Fukatsu Eri), ngay cả khi mặt cô ấy gần với mặt tôi hơn một chút, tôi đã cảm thấy: “Ồ! Không!!” Tôi nghĩ đó là vì khi Ryo, kẻ không có tính người, gặp Yuko, dòng máu con người bắt đầu chảy bên trong hắn. Khi hắn ta bắt đầu biết yêu, đó cũng là đầu tiên hắn ta biết đau khổ vì nó.

Có một cảnh trong phim tôi nâng mặt Yuko lên và hôn cô ấy. Lúc đó, tôi nên nói thế nào đây. Khá là đặc biệt. Không thể nói là chúng tôi chỉ vào vai để diễn tả cảm xúc đó. Khi đóng vai Ryo, là một diễn viên, tôi biết số phận và cảm xúc của nhân vật, biết Yuko là em gái mình nhưng phải đóng vai yêu cô ấy sâu sắc mà không hề biết sự thật đó. Đó là một điều rất buồn. Đó là điều mà bạn sẽ không gặp trong cuộc sống. Bây giờ nghĩ lại, dù tập cuối mang không khí rất nặng nề, nhưng tôi vui vì đã tham gia vào drama này.

Hôn là đặc quyền kỳ lạ và diệu kỳ của con người. Nó là đặc quyền mà các loài động vật khác không có. Vì vậy tôi không trao nụ hôn của mình cho những gì dơ bẩn. Điều tôi ghét nhất là khi một người đàn ông say rượu và một cô gái hôn nhau cách quán bar khoảng 15m. Người đàn ông đó vừa liên tục hôn cô gái vừa khăng khăng nói: “Không sao, không sao” Uhm, có lẽ tôi ganh tị với anh ta nhưng tôi thật sự ghét nó, cả về hoàn cảnh lẫn hình ảnh đó. Đó chắc chắn không phải là nụ hôn được thực hiện trong trạng thái tỉnh táo hay với cảm giác “thuần khiết”.

Tôi biết có sự khác biệt giữa việc “nhìn có vẻ trong sáng bên ngoài” và “thật sự trong sáng bên trong”. Dĩ nhiên, “chu” giữa bọn trẻ mẫu giáo là trong sáng. Nhưng điều đó không có nghĩa là những cảm giác trong sáng đó sẽ biến mất khi người ta trở thành học sinh trung học hay sinh viên đại học. Có thể là ở trên xe hay khi đứng chờ đèn xanh ở ngã tư, khi bạn cảm thấy “Chúng ta hãy hôn nhau ở đây,” thì cảm giác chân thành vẫn ở đó. Miễn là có sự chân thành đó, bạn thu hết can đảm tiếp cận đối tượng, thì ngay lúc đó cảm giác đó là “thuần khiết”. Đó chắc chắn là hành động khiến ta hồi hộp nhất.

Nụ hôn đầu tiên của tôi? Đó là khi tôi khoảng 5 tuổi. Với một cô bé tên Kumi. Khi đó chúng tôi chơi trò hoàng tử và công chúa và có vẻ như ba mẹ tôi không giận về chuyện đó. Đáng lẽ tôi nên làm những chuyện đó khi không có ba mẹ. Sau đó tôi cảm thấy mình đã có một trải nghiệm thật đặc biệt.

Vào khoảng thời gian này khi trường học bắt đầu kỳ nghỉ, chúng ta có nhiều thời gian rỗi hơn, vậy chẳng phải chúng ta sẽ có thêm năng lượng để yêu sao? Nhưng bây giờ, suy nghĩ của tôi về những chuyện đó đã thay đổi. Tôi không thể hiểu được kiểu suy nghĩ “Tôi có thể thử yêu xem sao”. Thay vì suy nghĩ đó, tôi nghĩ với tình yêu, bạn nên giữ một quan điểm nhất định. Cảm giác của bạn, những cảm giác bạn chuyển tải cho đối phương, hành động bạn thực hiện để thể hiện cảm giác đó, tất cả nên theo một khái niệm rõ ràng. Ý tôi không phải là bạn tạo tác cảm giác mà chỉ đơn giản là tôi muốn có thể dùng thước đo của bản thân để đo lường cảm giác của chính mình. Nếu có thể làm điều đó, tôi nghĩ, chắc chắn tôi sẽ có một tình yêu đầy lý thú và có nhiều nụ hôn tuyệt vời. Dĩ nhiên cuộc sống có thể khác đi. Dù các bạn là học sinh trung học hay là bạn bè thông thường, thì bây giờ đã là mùa hè, tôi hi vọng các bạn sẽ không bị ảnh hưởng bởi những yếu tố xung quanh.

Tôi thích cách mà Ahn Jung-hwan hôn chiếc nhẫn trong trận World Cup với Ý. Sau bàn thắng, anh ấy muốn chia sẻ hạnh phúc của mình với một người nào đó nên anh ấy làm thế. Điều đó thật sự tuyệt vời. Dù đến lúc đó tôi không thật sự ủng hộ Hàn Quốc, nhưng khi thấy hình ảnh đó tôi đã nghĩ: “Hàn Quốc là tuyệt nhất!”. Hide cũng vậy. Tôi nghĩ khi người ta từng sống ở Châu Âu thì họ thực hiện những hành động đó thật tự nhiên. Tôi cảm thấy có chút gì đó ghen tỵ.

Kiss
Kiss Kiss
Kiss Kiss
Kiss Kiss Kiss

Takuya

-----------------------------------------------

30 giây lăng xe quẳng cáo :p em sữa iu dấu nhà tui đã sub bài Hajimete no Chu ở đây. Mọi người có hứng thú down ủng hộ em nhỏ tí nha :p

http://kimuratakuya.wordpress.com/2010/09/22/fs-hajimete-no-chuu/

5 comments:

  1. Trời ơi thích cái bài này quá đi thôi hà xDDDD, không muốn đi làm bài muốn đọc đi đọc lại riết xD. Tại vì bài này anh viết dễ thương quá xá, xong rồi chị dễ thương cũng dịch dễ thương quá xá XD. Làm sao đây huhuhu T_T

    Xong rồi cái hình minh họa cũng dễ thương quá xá luôn T_T

    :(:(:( chị đền cho em điiiii !!!!!!!!!
    trời ơi, hai người bớt dễ thương lại cho tui coaiiiiii !!!!!!!!!!!

    ẹc xD

    aaaaa

    Bài này vừa có chuyện dễ thương vừa có chuyện lãng mạn rồi còn có cả suy nghĩ của anh khi đóng Sora Kara nữa xD trời ơi thích ghê gớm XD. Em thích nghe anh nói về cảm giác khi đóng vai Ryo (rồi xong, hết đợt bận bịu này em đi coi lại Sora đây =)) tự dưng lên cơn bấn Sora =))=)))
    tại chị nashi hết T_T
    :p

    Trời ơi thích nghe anh kể chuyện hôn hít hồi còn nhỏ quá đi hà :)), sao anh hôn sớm vậy chớ, man chá quá =)).

    Mà không ngờ ngoài miệng anh nói đùa nhăng nhít thôi, chứ trong bụng ngấm ngầm nghiêm chỉnh nha B-)

    Man chá quá xá xD

    Nói chung là thích bài nàyyyyyyyyy!!!!!!!!!!
    Trời ơi! Chị hại em tơi tả rồi O.O.
    Hai người nha! Dễ thương bớt lại cho tui nhaaa!!!

    ReplyDelete
  2. Có ai bấn một bài báo không XD
    Tui giơ tay nè, tui bấn nè, bấn bài này nè T_T
    xong bấn luôn cái chị này huhu

    ReplyDelete
  3. đọc comment của em, chị thấy một đống hỗn loạn những cảm xúc làm chị thấy bối rối quá đi nha :))anh nổi tiếng là ngọt ngào và man chá mà :p chị cũng thích chuyện anh kể hồi nhỏ đi hun người ta đó, thấy nó điểu điểu :)) *suỵt* [nói nhỏ] chắc chị cũng đi coi lại Sora [/nói nhỏ] xD

    ReplyDelete
  4. Ôi, cái bài này, dễ thương hết sức à nha. Anh già thiệt là gian manh, dụ dỗ "chu" con ng ta từ hồi nhỏ xí xi ^^

    Sau khi coi xong mớ hình sệch xy bài trước, rồi qua đọc cái bài này, máu trong ng em lại sôi sục T________T Bắt đền chị Nashi!!!

    ReplyDelete
  5. chời, sao toàn mấy em nhỏ chạy dzô đòi bắt đền mình dzị nè :)) thấy mình thiệt là "thất bại" :p

    ReplyDelete