Sunday, April 25, 2010

Một chuyến đi xa

“Được rồi…được rồi, quẹo phải ở cột đèn tiếp theo.”

“Hiểu.”

“Hay là quẹo trái? Coi nào, mình đang theo hướng này…”

Kimura sửa lại chiếc kính râm, cố gắng không ấn móng tay vào bánh lái. Ngồi cạnh anh là Nakai đang vật lộn với tấm bản đồ, lẩm nhẩm một mình. Phía sau lưng họ, Goro và Shingo nhìn chằm chằm qua cửa sổ, còn Tsuyoshi ngồi kẹp giữa cả hai, chống cằm.

“Khoan đã, đường này đúng không?...Chữ này đọc thế nào?”

“Trời ạ…” Kimura giật tấm bản đồ ra khỏi tay Nakai và quăng cho Tsuyoshi. “Mình có quẹo ở đây không?”

Tsuyoshi xếp tấm bản đồ thẳng lại, dò ngón tay theo các con đường. “Không, mình quẹo phải ngay sau cái cua này.”

Shingo nhìn qua Tsuyoshi một cách thích thú.

“Vậy từ đây đến đó mất bao lâu?” Shingo hỏi.

“Khoảng bảy hay tám tiếng,” Tsuyoshi đáp. “Nếu đường vắng xe.”

Một sự yên lặng bao trùm cả xe. Nakai và Goro cùng nhìn Tsuyoshi một cách e ngại, còn Kimura liếc nhìn anh qua kính chiếu hậu.

“Đừng nhìn em. Em có phải là người quyết định chuyến đi bằng xe này đâu.” Nói rồi, Tsuyoshi xếp tấm bản đồ gọn gàng lại. “Mọi chuyện đều nhờ vị giám đốc tuyệt vời của chúng ta.”

”Một chuyến đi thắt chặt tình bằng hữu vậy đó.” Shingo vươn vai ngáp. “Em nghĩ họ đang muốn chúng ta về hưu.”

Nakai quay mặt về phía trước, nắm chặt ghế. “….tám tiếng?”

Shingo vươn người về phía trước, vỗ đầu Nakai. “Đừng lo, có tụi em đi theo anh mà. Suốt cả con đường luôn.”

Kimura quẹo phải, cố gắng không quay đầu xe.

----0----

Họ ra đến xa lộ, cuối cùng đạt được tốc độ vừa đủ. Kimura gõ ngón tay trên bánh lái, tăng tốc một chút. Họ vẫn đang chạy với tốc độ chưa đủ nhanh.

“Đừng chọc anh!” Nakai nói. Anh đang đọc báo hay ít nhất là đang cố gắng làm thế.

Ở ghế phía sau Tsuyoshi ngủ gà ngủ gật với tấm bản đồ che mặt nên Shingo tìm cách khác để giải khuây.

Nakai giật tờ báo và đọc một mạch.

“Shingo!” Kimura cảnh cáo.

“Không vui tí nào.” Shingo thở dài rồi dựa vào cửa sổ, áp sát má vào kính.

Trong vòng 30 giây. Nakai xoay mình trên ghế, gằn giọng từng tiếng một và trong phút chốc anh lại trở thành cậu bé 15 tuổi đang tức giận. “Đã nói là thôi mà!”

Tsuyoshi kéo tấm bản đồ khỏi mặt. “Shingo, đừng chọc Nakai nữa.” Nói rồi Tsuyoshi đưa tay cho Shingo nắm lấy và thành viên nhỏ tuổi nhất SMAP tạm bằng lòng với việc ngắm cảnh qua cửa sổ.

Trong một lúc, không khí yên tĩnh và êm đềm cho đến khi Goro rướn người về phía trước. “Em để quên gel vuốt tóc rồi. Chúng ta quay lại lấy nó được không?”

---0----

Tsuyoshi có vẻ tỉnh táo trở lại và lấy ra tờ tạp chí về thị trấn mà họ đang hướng đến. Anh cùng Goro nghiên cứu nó và đọc các thông tin cho mọi người trong xe.

“Nhà trọ mà chúng ta sẽ ở có bảy bồn tắm nước nóng, ba trong số đó ở ngoài trời…”

“Có một bồn tắm cát! Không biết họ có dịch vụ mát-xa đá không nhỉ?”

“Mát-xa đá?”

“Trò đó thư giãn lắm~” Goro dựa người vào ghế, nói một cách hào hứng. “Mình đến đó không cần mặc đồ và họ sẽ đặt lên lưng mình những viên đá đã đốt nóng, rồi mát-xa toàn thân. Thỉnh thoảng họ cũng dùng dầu hương liệu thoa lên da mình. Thật sự là thích lắm!”

Kimura chớp mắt thật nhanh khi nghĩ đến hình ảnh thư giãn đó, hi vọng là không ai để ý thấy xe chạy hơi chệch hướng. Kế bên, Nakai trông có vẻ buồn nôn, anh nghe tiếng nói đùa loáng thoáng từ phía Shingo ngồi.

“Hử?” Tsuyoshi nói. “Để lúc nào em thử trò đó xem sao.”

---0----

“Không.”

“Anh chắc không?”

“Hoàn toàn chắc.”

“Nhưng anh đã lái 5 tiếng rồi, anh nên để người khác …”

“Không.” Kimura nắm chặt bánh lái, liếc nhìn Tsuyoshi trong kính chiếu hậu. Họ đang mắc kẹt đằng sau một chiếc xe khác đang chạy từ từ trên con đường hẹp. “Đây là xe anh. Không ai khác được lái.”

“Ngay cả em?” Goro nói một cách đầy hi vọng.

Shingo rướn người và trỏ vào đầu Goro. “Đặc biệt không phải là anh.”

Tsuyoshi rướn người về phía trước. “Nhưng anh không nên lái suốt 8 tiếng đồng hồ, không tốt cho anh đâu.”

Kimura đạp thắng lần nữa. “Anh lo được.”

“Em biết anh có thể, nhưng chuyện không phải thế. Shingo lái cũng giỏi lắm, nó có thể…”

“Anh không cần biết! Đã nói là thôi đi mà!!” Kimura cáu kỉnh nói. Phía trước có khoảng trống và Kimura tăng tốc để vượt qua chiếc xe đang rùa bò từ nãy giờ.

Tsuyoshi ngồi yên lặng và khoanh tay trước ngực. Cả xe đều yên lặng.

Sau vài phút bồn chồn, cuối cùng Nakai quay qua nhìn Kimura. “Ê”

Kimura hơi giảm tốc nhưng không phản ứng.

“Kimura.” Giọng Nakai thấp và nghiêm túc. Đó là giọng của leader của SMAP - một giọng nói họ ít khi nghe thấy nhưng không thể cãi lại được.

Kimura mím môi, liếc nhìn Tsuyoshi qua kính chiếu hậu vài lần và cuối cùng đưa tay ra phía sau. “Anh xin lỗi.”

Tsuyoshi nắm tay Kimura, siết chặt thật nhanh trong một cái bắt tay đầy ngượng ngùng.

Shingo quàng tay qua vai Tsuyoshi. Goro cười có vẻ lo lắng. “Có lẽ họ thật sự muốn mình về hưu.”

“Không được.” Nakai nói. Anh hơi trượt trên ghế ngồi và kéo nón xuống che mắt. “Anh không cho phép.”

---0---

Cuối cùng Kimura lái hết đoạn đường và họ mất gần 9 tiếng, kể cả những chặng nghỉ và một lần họ gần như bỏ Goro lại phía sau ở một nhà vệ sinh tại trạm xăng. Mặt trời đã lặn khi họ lái xe vào bãi đậu xe.

Kimura bước ra khỏi xe, hít thở bầu không khí mát mẻ buổi tối. Anh có thể nghe thấy tiếng nước chảy từ xa vọng lại. Nakai làm theo, vươn vai.

“Chúng ta đến nơi mà không phải đánh nhau đến chết trên đường đi,” Nakai nói. “Nhưng mà lưng tớ thì đau muốn chết đây.”

“Tớ cũng vậy,” Kimura nói. “…Mát-xa đá chứ?”

Nakai tỏ vẻ đồng ý và đút đầu vào xe. “Này, tụi mình…”

Kimura nhìn vào trong. Ba thành viên ngồi phía sau đã ngủ từ lúc nào. Shingo dựa đầu vào vai Tsuyoshi, tay thì kẹp giữa đầu gối Tsuyoshi. Ngay cả Goro cũng dựa vào người Tsuyoshi.

Nakai nhìn Kimura. “Hèn gì mà xe yên lặng suốt cả tiếng vừa rồi.”

Kimura gật đầu, dựa người vào ghế. Anh cảm thấy một cảm giác yên bình kỳ lạ khi thấy ba thành viên kia của SMAP nằm rúc vào nhau ở sau xe mình như thế. Cảm giác giống như khi thấy hai đứa con gái nhỏ của anh nắm tay ngủ thiếp đi nhanh chóng sau một chuyến đi dài.

Ngồi kế anh, Nakai vươn người ra phía sau và nhẹ nhàng vuốt mái tóc trước trán Tsuyoshi.

Kimura mỉm cười. “Tớ cũng không cho phép, cậu biết chứ.”

Nakai cũng mỉm cười với Kimura, xung quanh là bóng tối bao trùm. “Tớ biết.”

---0---

Đây là fic dịch từ A long drive của tsuristyle (http://tsuristyle.livejournal.com) Thật sự là thích fic này lắm love nếu có một chút kiến thức về SMAP mọi người sẽ thấy fic này tuyệt vời ở chỗ nào. Nó thể hiện mối quan hệ giữa các thành viên với nhau: Shingo nể sợ Kimura như anh trai, nhưng thích chọc phá cà khịa Nakai. Kimura thì luôn là một người anh nghiêm khắc với Tsu (nếu không muốn nói là có phần độc đoán), nhưng rất chiều chuộng Goro (đó là lý do tại sao Goro-chan có thể tự tin hỏi: "Ngay cả em cũng không được à?" ^^) Nakai thì ngược lại, rất quan tâm đến Tsu, nhưng hầu như không có sự tiếp xúc qua lại với Goro. Shingo thì như bạn tri kỷ với Tsu, nhưng lại rất hay cà khịa Goro ^^

Còn 2tops? cả 2 dù không phải lúc nào cũng tình thương mến thương, cãi nhau có, nhưng tin tưởng nhau, sẵn sàng hỗ trợ cho nhau để bảo vệ SMAP, chăm sóc cho ba thằng em mỗi khi có bất cứ chuyện gì xảy ra love

Đó là SMAP. Suốt 22 năm qua vẫn thế. Dù cãi nhau, dù bất đồng nhưng SMAP vẫn là SMAP...

...ne, SMAP

22nd anniversary (April, 1988-forever), omedetou ~

angelangelangel

2 comments:

  1. thanks ^^ such a nice fic. I love it much.
    Thanks for ur explaination for the relationship among members.

    Sorry, i want to type in Vn but my unikey is having problem.

    ReplyDelete
  2. thanks for your reading :D I almost wanted to give up when I was half-way translating it, cause I felt that I couldn't convey the feeling that I had when reading tsuristyle's fic :( I know my translation is a bit loose, and my Vietnamese is a rather crude. But I still finished it, thinking that I want to do something to celebrate SMAP's 22nd anniversary. So I'm glad that you enjoyed it :D Maybe you should try reading the original one to see how things are :D

    ReplyDelete