Sunday, September 12, 2010

To me SMAP is...

Với tôi, SMAP là ....

Terry Itou (đạo diễn, entertainer)

Một người phụ nữ tuyệt vời mà tôi từng ngưỡng mộ là fan của SMAP. Khi đó cô ấy gặp rắc rối trong tình cảm và cuộc sống, dù vậy cô ấy vẫn nói: “Khi nghe Ganbarimashou của SMAP, tôi cảm thấy vui trở lại.” “Họ tuyệt vời đến thế sao!?” Đó là lúc tôi có cái nhìn nghiêm túc về SMAP. Nếu tôi nhớ không lầm, đó là khoảng giữa thập niên 90.

Với những người làm việc trong ngành truyền hình như chúng tôi, sự khởi đầu của SMAPxSMAP là một điều rất shock. Để các idol trở thành nghệ sĩ hài là điều chưa từng được nghe nói đến bao giờ, nên nó đã thay đổi toàn bộ cách nhìn của chúng tôi về ngành này. Thông thường, một người nào đó được xem là “ở đỉnh cao” chỉ trong khoảng 5 năm, sau đó bạn tiếp tục công việc của mình với ít động lực hơn, chủ yếu là sự ủng hộ từ một nhóm fan cố định. Nhưng SMAP đã giữ được sự nổi tiếng rộng khắp của mình ở mức độ quốc gia gần như trong cả 15 năm đến giờ. Không chỉ hiện diện sâu rộng trong cuộc sống hàng ngày của mọi người, SMAP còn tác động đến cuộc sống của họ. Có lẽ đó là vì SMAP là “một tập thể 5 con người kỳ diệu.”

Cả 5 thành viên của SMAP có sức hấp dẫn theo năm cách khác nhau. Nakai-san là kẻ gan góc. Kimura-san là anh chàng hấp dẫn. Goro-chan là một người “tennen” (ngây thơ, ngốc nghếch, tự nhiên), Kusanagi-kun là người vui vẻ. Katori-kun thì tinh ranh. Đôi khi chúng ta sẽ nghĩ: “Hôm nay tôi muốn mình giống ‘người này (của SMAP)’. Trong quá khứ có một ngôi sao như Ishihara Yujiro (diễn viên nổi tiếng) là đủ, nhưng một ngôi sao không thể thỏa mãn cả một thời đại đầy biến động. Nếu chúng ta đi theo chiều hướng suy nghĩ này: nếu có 5 người trong SMAP thì mọi người sẽ không dễ dàng thấy chán. Chuyện 5 người với tính cách hoàn toàn khác nhau được đặt trong một nhóm một cách kỳ diệu như thế là điều gì đó mà các thành viên nhận thức rất rõ. Khi có cơ hội xuất hiện trên SMAPxSMAP, tôi thật sự có thể cảm thấy 5 người họ làm việc với nhau như thế nào trong khi vẫn dành cho nhau sự tôn trọng.

Một điều tuyệt vời nữa về SMAP là họ không ở xa công chúng. Các idols trong quá khứ ở xa hơn, và họ không tạo cho người ta cảm giác: “Tôi muốn nổi tiếng với các quý cô ~” Nhưng với SMAP, họ khiến mọi người cười với các tiểu phẩm, họ nấu ăn và họ cho chúng ta thấy mặt tự nhiên của họ như những người đàn ông bình thường. Những điều họ nói và thời trang của họ không quá khác biệt; cảm giác họ đang ở trước ta nửa bước khiến ta dễ dàng thấy gần gũi với họ. Tôi muốn họ ở với chúng ta như vậy mãi mãi và giữ phong cách của họ như thế. Được thấy SMAP ở độ tuổi 40-50 và vẫn thể hiện sự kakkoi như những người đàn ông chẳng phải là điều tuyệt vời sao? Ngay cả khi họ tiếp tục trở thành “những idol mãi mãi”, đó sẽ là điều rất mới và thú vị.

Nakai-san làm khách mời trên chương trình radio của tôi một lần một năm. Cậu chàng đó, trí nhớ của cậu ta rất siêu. Những số liệu và thông tin về Giants (đội bóng chày yêu thích của Nakai) mà tôi chỉ nhớ mang máng, cậu ấy có thể nhớ tất cả một cách rõ ràng và chính xác. Hãy đến chương trình radio của tôi nữa nhé, tôi rất mong cậu đó!

------------------------------------------------------------------

Rrosemary (nhiếp ảnh gia)

Trong số các thành viên của SMAP tôi có nhiều kỷ niệm nhất với Kimura-san. Lần đầu tiên tôi làm việc với cậu ấy là khoảng năm 1996. Chúng tôi cùng đến Hong Kong để chụp ảnh cho cuốn photobook. Chúng tôi hẹn gặp nhau trước đó và Kimura-san đến đón tôi cùng với stylist của cậu ấy là Noguchi-san. Tuy đó là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, nhưng cậu ấy bảo tôi lên xe một cách rất tự nhiên. Xe cậu ấy có mùi như thể nó thuộc về một vận động viên lướt sóng trẻ tuổi nào đó hay đánh bóng ván trượt của mình. Nhờ đó mà tôi cảm thấy không nhất thiết phải dùng cách chào hỏi trang trọng và cứng nhắc. Tôi thật sự gặp cậu ấy rất tự nhiên. Bầu không khí thoải mái mà cậu ấy tạo ra đó vẫn như vậy trong suốt bao nhiêu năm. Đó là phong cách “rất Kimura”.

SMAP, bao gồm cả Kimura-san, không tạo cảm giác họ là những idol được chế tác bởi những người xung quanh họ. Họ thật sự không ở trong chu trình của những idol truyền thống, mà là nhóm những tên con trai bình thường và tinh ranh. Họ không tính toán ngay: “nếu tôi làm vậy, tôi sẽ nổi tiếng,” và họ cũng không hành xử như những người nổi tiếng. Nhưng khi tôi đến Hong Kong cùng với Kimura-san, lúc chụp ảnh trên đường phố, tôi shock vì ngay cả những người không biết cậu ấy là ai, như những bà bán hàng, tất cả đều chạy ra ngoài nhìn cậu ấy “Anh chàng đó là ai?” Lúc đó, tôi cảm thấy: “Hay thật, ngay cả khi cậu ấy chỉ bước trên đường thôi, cậu ấy vẫn thu hút mọi người.” Ngay cả khi bạn không thấy cậu ấy tính toán hay nhắm đến một người nào đó cụ thể, cậu ấy vẫn tỏa ra sức mạnh nói cho mọi người biết cậu ấy là một người đặc biệt. Tôi chỉ có thể giải thích điều này bằng cách gọi nói là khả năng tự nhiên của cậu ấy.

Tuy làm việc gần gũi với SMAP, nhưng tôi không có những câu chuyện đặc biệt nào để kể về những lần chụp ảnh tạp chí. Đó là vì họ không thay đổi “sắc mặt” theo hoàn cảnh. Mặc dù vậy, tôi nghĩ họ đang cố gắng ở những nơi mà chúng ta không thể thấy được. Ví dụ, trong các show truyền hình, khi họ chơi guitar một cách tự nhiên hay thực hiện những pha bóng rổ tuyệt vời trong thời phút quyết định, thì họ hẳn đã nỗ lực rất nhiều để hoàn thành nhiệm vụ của mình. Nhưng SMAP không thể hiện ra khía cạnh đó - lúc họ làm việc cật lực - cho bất kỳ người nào, ngay cả với những người làm việc gần gũi với họ. Có lẽ họ không muốn những nỗ lực và sức lao động của mình bị “đong đếm.”

Tôi thích các concert của SMAP. Họ có sức hấp dẫn với mọi người ở mọi thế hệ, theo cách của Rolling Stones. Có lẽ đó là vì mọi người không trông chờ sự khao khát hay cám dỗ từ SMAP khi họ hát. Nhờ vậy, chúng ta có thể tạo nên câu chuyện của riêng mình một cách tự do để liên hệ với bài hát của SMAP. Kết quả là năm người họ có thể chuyển tải được những kỷ niệm và cảm xúc của hàng ngàn, hàng vạn người trong suốt concert. Sức mạnh mà SMAP tỏa ra trong concert là điều gì đó mà người ta không thể thấy được khi chỉ xem họ trên TV. Mọi người, hãy đi xem concert của họ. Bạn sẽ nhận được những cảm giác hạnh phúc nhất.

-----------------------------------------------------

English translation: http://elyn524.livejournal.com/
Vietnamese translation: me ^^

5 comments:

  1. "những idol mãi mãi"
    Đọc mà máu sôi sục sục =))

    ReplyDelete
  2. đâu sôi sục cỡ mấy độ? nói chị nghe coi :))

    ReplyDelete
  3. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  4. "SMAP, bao gồm cả Kimura-san, không tạo cảm giác họ là những idol được chế tác bởi những người xung quanh họ. Họ thật sự không ở trong chu trình của những idol truyền thống, mà là nhóm những tên con trai bình thường và tinh ranh."

    Bởi vậy yêu SMAP nè :x

    "Nhưng SMAP không thể hiện ra khía cạnh đó - lúc họ làm việc cật lực - cho bất kỳ người nào, ngay cả với những người làm việc gần gũi với họ."

    Bởi vậy yêu nữa nè :x

    Nhiều khi em nghĩ *mà em hay nghĩ nhảm nhiều quá ha =))* chất giọng "bình thường" của SMAP như thế lại hay, vì mình thấy gần gũi, có thể thoải mái hát lại ca khúc yêu thích ở nhà mà ko sợ làm hỏng bài hát hay tự ti giọng mình ko bằng ^^

    Về bề ngoài, SMAP luôn khiến cho mọi người nghĩ "mình chắc cũng làm được như họ", nhưng thật ra, lại rất hiếm có ai làm được như họ ^___^

    Nói xong câu này lại nhớ tới sự thán phục mà Kimura, Tsu và Shingo dành cho Nakai với công việc tưởng đơn giản là làm owner!

    Sao tự nhiên em lảm nhảm ở đây vậy ta? -____-. Chị cho em ké tí nha :D

    ReplyDelete
  5. @sei: có em vô lảm nhảm vui mà :p nói như em thì SMAP kiểu như nhìn tưởng bình thường, nhưng mà thật ra phi thường hả :p

    chị thì nghĩ ai cũng biết SMAP đặc biệt, sức hấp dẫn của SMAP rõ ràng là sức hấp dẫn của những ngôi sao lớn. Cái đó là aura trời cho :p Nhưng SMAP thì không hề nghĩ vậy, cho nên cách cư xử, vẻ bề ngoài của mấy anh rất bình thường, khiến ta thấy không gần quá mà cũng ko xa quá.

    chị thích đọc xem người ta viết gì về SMAP (mà phải là người làm việc chung, gia đình mấy anh cơ, còn như những ai kia thì ko có cửa đâu :))) vì chỉ như thế mới có bức tranh tương đối hoàn chỉnh về mấy anh :p

    ReplyDelete