Sao mà thích cái bàn tay múp míp này dữ vậy nè
Khách mời là phóng viên ảnh chiến trường Watanabe Yoichi, bằng tuổi với 2top xD Watanabe-san kể đủ chuyện về ở những nơi mình đi qua như Iraq, Afghanistan. SMAP nghe với thái độ rất chăm chú và nghiêm túc :p Có người nói đó là điều tuyệt vời ở SMAP nói chung và SmaSma nói riêng: không khí nghiêm túc và giải trí chan hòa vào nhau và điều chỉnh tùy theo khách mời. Lần này cũng vậy, những chuyện Watanabe-san kể rất nghiêm túc và không phải idol/entertainer nào cũng có thể lắng nghe, thể hiện sự quan tâm nhưng đồng thời vẫn giữ được tính giải trí cho show như SMAP :p
Trong khi mọi người đang chú ý coi đồ của Watanabe-san mang đến, Kimura thấy cái máy ipod tò mò coi thử trong đó có gì. Xong la lên có bài Lose yourself của Eminem, anh vừa nói vừa giả lại điệu bộ từ tốn, nói từ từ chậm rãi của Watanabe-san xD Mọi người cười ngặt nghẽo, nhất là Nakai xD Còn mình thì thiếu điều muốn té ghế
Mà lúc anh nói có bài Lose yourself trong ipod của Watanabe-san, anh nhìn và chỉ nói với Nakai thôi :p [fangirl] cảm giác lúc đó anh nhìn Nakai với ngụ ý là cũng có bài Lose yourself của Eminem mà tụi mình thích kìa. Thực tế là lúc đó chỉ có 2 người nhún nhảy theo nhạc thôi, còn bộ ba Paripia kia thì còn mải lo ngắm nghía đồ :p [\fangirl]
Watanabe-san chụp hình cho SMAP theo lời đề nghị của Kimura ^^

Ending song: khách mời Nishino Kana.
Không biết có nhìn lộn không mà sao tóc của Shingo nhìn hơi giống giống tóc của Kimura :p còn Nakai-kun...sao tự nhiên đẹp dữ vậy nè *___*
Từ hôm coi clip trên youtube đến giờ, một ngày mình nghe medley Aitakute Aitakute với Kimitte này đến chục lần có ^^ Thích nhất là giọng của SMAP, nghe rất đàn ông, kể cả giọng của Goro-chan :p Thích thứ hai là SMAP kakkoi quá đi *___*
p.s: thay tiêu đề blog rồi :p Hajimari no uta (bài ca khởi đầu) - trong album s.m.a.p 2008 của SMAP. Mỗi lần nghe bài này là thấy người như được tiếp thêm sinh lực ^^
No comments:
Post a Comment